TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 220

Lời này, thái độ này quả đúng với chính sách ba không mà Cố Nam

Phong đã đề ra ( không nói cho, không giải thích, không thú nhận), tuy
phương thức có khác nhau nhưng kết quả cũng đều như vậy, thật sự là chủ
nhân nói cái gì hắn ta cũng phục tùng.

"Này, này, này." Tôi kéo Hạ Dương lại rồi hỏi tiếp: "Có phải là cái tên

Cố Nam Phong không thể để người ta dễ dàng biết đến, đúng không?"

Nhìn biểu cảm trên gương mặt hắn, trong lòng tôi đã hiểu rõ. Có lẽ hắn

sợ Viên Tam là người xấu nên muốn đi thăm dò xem sao. Trong lòng tôi
mừng thầm, tôi có thể mượn cô hội này để hắn ta phải nói ra.

Tôi ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Tôi biết rõ các người có chuyện gạt tôi nhưng

đây cũng không phải là kế sách lâu dài, lỡ như tôi không biế tình huống,
sau này vô tình bất cẩn để lộ chuyện Cố Nam Phong, mang đến phiền toái
cho hắn thì phải làm sao?"

Hai mắt Hạ Dương nhìn thẳng vào tôi, tựa hồ như hắn cũng có chút đồng

tình với lời nói của tôi. Tôi thấy thái độ của hắn có chút buông lòng, nên tôi
không ngừng cố gắng, nói: "Ví dụ như lần này, mặc dù tôi không nói tôi
biết Cố Nam Phong, nhưng có thể lần sau Viên Tam sẽ lại hỏi tôi, hoặc
cũng sẽ có rất nhiều người giống Viên Tam, hỏi tôi về Cố Nam Phong.
Chẳng lẽ cậu còn muốn tiếp tục lừa tôi sao?"

Nói đến đây, tôi lại nói thêm một câu: "Tôi cam đoan nếu cậu nói cho tôi

biết… Tôi tuyệt đối sẽ không nói cho Cố Nam Phong."

Hạ Dương nhìn tôi với ánh mắt đầy hoài nghi. Tôi nhanh chóng nhấc tay

lên thề.

"Cô nói cũng có vài phần đạo lý, ta đây có thể nói cho cô biết chút ít."

Tôi lẽo đẽo đi theo hắn, sau đó tôi vừa bắt một chiếc xe taxi và vừa lắng

nghe Hạ Dương nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.