TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 255

Vừa dứt lời, đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa. Hạ Dương muốn

đuổi theo, nhưng khi nhìn qua tôi thì hắn vẫn tiến tới đỡ lấy tôi. Hiện giờ
tôi cảm thấy cả người mình chẳng còn một chút sức lực nào cả, tay chân rất
đau, cổ cũng rất đau. Hạ Dương đưa tôi về, cầm máu giúp tôi, sau đó giúp
tôi bôi thuốc.

Cũng ngay trong đêm đó, Cố Nam Phong đến. Vết thương của tôi vẫn

còn hơi đau, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, thì tôi chợt ngửu thấy mùi hương
hoa sen thơm ngát, và bàn tay ôn nhu trong ký ức lại nhẹ nhàng vuốt ve má
tôi, rồi lại sờ đến vết thương trên cổ tôi.

Dương như có ai đó đang nói chuyện với tôi hoặc là tự lẩm bẩm một

mình: "Xem ra là trói em ở bên cạnh ta vẫn là an toàn nhất, phải tận mắt
nhìn thấy em bình an ta mới có thể an tâm."

Tôi vừa mở mắt thì trông thấy Cố Nam Phong đang nhìn tôi âu yếm,

trong lòng tôi đã sớm biết rõ là hắn, nhưng đột nhiên tỉnh dậy thì phát hiện
ở cạnh giường bỗng xuất hiện một người đàn ông thì tôi vẫn cảm thấy giật
mình, sợ hãi. Tôi cười nói: "Sao anh lại tới đây?"

Cố Nam Phong nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay bị thương của tôi rồi đặt vào

lòng bàn tay hắn, sau đó hắn nhấc lên hôn một cái, rồi cười nói: "Em đã bị
thương như vậy rồi, ta có thể không đến sao?"

"Vậy còn chuyện của anh..."

Tôi biết rõ hắn đang bận rộn với kẻ thù của mình, hắn muốn trả thù

nhưng đồng thời hắn cũng phải chống lại sự truy sát của kẻ thù. Tuy tôi
không biết cụ thể kẻ thù của hắn là ai, nhưng tôi biết chắc chắn hắn ta
không phải hạng tốt lành gì. Cố Nam Phong tốt như vậy, ôn nhu như vậy,
lương thiện như vậy, những kẻ bắt nạt hắn đều là những kẻ bại hoại. Đó là
suy nghĩ của tôi lúc đó, nhưng tôi thật không ngờ, cuối cùng có một ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.