TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 257

Tôi giả bộ vô tình nằm nhích lại gần hắn nhưng chẳng được bao lâu, Cố

Nam Phong lại nhích về phía mép giường. Tôi sờ vào khoảng cách giữa hai
chúng tôi, cảm giác như có thể chứa thêm được một đứa trẻ con nữa vậy.
Tôi có chút tức giận nói: "Có phải là anh không muốn nằm chung với em
không?"

Cố Nam Phong lập tức nói: "Tất nhiên là không phải rồi." Có lẽ là hắn ý

thức được mình trả lời quá nhanh, nên hắn lại vội vàng giải thích: "Ta sợ
đụng vào miệng vết thương trên người em."

Hừ, đây là cái lý do chó má gì vậy. Chẳng lẽ là tôi không có mị lực?

Không hấp dẫn được hắn sao? Lại nói từ nhỏ tới lớn tôi đã nhận được rất
nhiều bức thư tình. Cho dù không xứng với hắn nhưng cũng không tính là
quá kém chứ. Tôi nhắm mắt lại, âm thầm đưa ra quyết định. Tôi vươn tay
ôm eo hắn, kéo hắn nằm sát vào tôi.Trên miệng còn nói những lý lẽ hùng
hồn: "Cái giường này nhỏ, em sợ anh ngã xuống đất nên anh nằm dịch vào
trong này đi."

Thân thể Cố Nam Phong có chút cứng ngắc, hơn nửa ngày mới hơi

buông lỏng ra một chút. Nhưng chẳng được bao lâu, hắn lại lặng lẽ muốn
đẩy tay tôi ra. Tôi vừa thẹn vừa giận, tôi đã biểu thị ý tứ của mình rõ ràng
và lộ liễu như vậy rồi, ấy thế mà cái tên chết tiệt này cứ ngây ra như khúc
gỗ vậy, chẳng hiểu phong tình gì cả.

Tôi hơi tức giận, nói: "Rốt cuộc thì anh có ngủ hay không hả?"

Cố Nam Phong dừng lại động tác, không nói gì, một lát sau mới ôm lấy

tôi rồi nói: "Không phải là ta không muốn ngủ cùng em, ta chỉ là..."

Nói đến đây thì hắn ngừng lại, ngẩng đầu, ghé sát vào tai tôi, thì thầm

nói: "Ta chỉ là sợ ta không kiềm chế được bản thân."

Mùi hương hoa sen thơm ngát trên cơ thể hắn bao quanh tôi, và giọng

nói trầm thấp của hắn nghe có chút lạ lùng. Tôi và hắn đang nằm sát vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.