TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 278

Sư phụ thấy tôi khóc, liền nhanh chóng móc từ trong túi áo ra một tờ

giấy rồi đưa nó cho tôi: "Được rồi, ngươi đừng khóc rồi. Ta đời này không
thể chịu được khi thấy phụ nữ khóc."

Tôi nghe xong thì càng khóc to hơn. Cố Nam Phong đã như vậy rồi,

chẳng lẽ tôi ngay cả khóc cũng không được sao?

Sư phụ tôi thấy tôi cứ khóc không ngừng liền bất đắc dĩ nói: "Cũng đâu

phải là hắn nhất định sẽ chết, con khóc sớm như vậy làm gì?"

Tôi ngừng khóc, kích động nói: "Sư phụ, người có biện pháp sao?"

Tôi chờ mong nhìn hắn, hắn là hy vọng cuối cùng của tôi.

"Sau khi nghĩ ra biện pháp, ta chỉ sợ người khóc sẽ là ta. Ta cứu sống

được hắn như sẽ đắc tội với hắn, hơn nữa lại còn mất một phần tiền vì hôn
lễ của hai người, tốt hơn hết là để hắn ta chết vì cuộc hôn nhân này đi."

Khi nghe sư phụ nói có biện pháp, tôi càng khẩn trương: "Sư phụ, người

cứ xem như là giúp đỡ đồ nhi đi. Phần tiền kết hôn, hay lễ vật thu nhận đệ
tử gì gì đó, con đều không cần."

"Đây chính là con nói đó." Sư phụ vui vẻ nói: "Đi, giờ ta sẽ giúp con tiêu

diệt cái bùa chú kia."

Sư phụ bảo tôi chờ ở trong phòng, còn hắn thì đi thay một bộ quần áo

màu đen rồi lén lút đi ra ngoài.

Tôi nhỏ giọng hỏi: "Sư phụ, người đi đâu vậy?" Hắn mặc quần áo không

giống "tiêu diệt" bùa chú mà giống như là đi "trộm" bùa chú.

"Đương nhiên là đi giúp con tiêu diệt cái bùa chú kia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.