TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 291

trong đêm có chút lạnh, may mắn Cố Nam Phong để lại cho tôi cái áo
khoác của hắn.

Ta ngồi chồm hổm trên mặt đất suy nghĩ miên man, nghe thấy trong

bóng đêm yên tĩnh đột nhiên truyền đến giọng nói của bà cô. Tôi ngẩng đầu
nhìn lên, bà cô đang từ bên ngoài vào trong này, bên cạnh còn có thêm một
bà đạo cô nữa, hai người không biết đang nói cái gì. Tôi nhìn chung quanh,
thấy cũng không có ai. Trong lúc nhất thời tôi to gan tiến lại gần. Cái miếu
này cũng không nhỏ, tôi phải rẽ đến bảy tám lần, tôi đều quên phải đi như
thế nào rồi, chỉ có thể cẩn thận đi theo bà cô.

Đi đến chỗ có một loạt phòng ở phía trước, hai người họ tách nhau ra.

Tôi vẫn luôn duy trì khoảng cách, không dám đến gần, mũi của bà cô rất
thính, tôi sợ bà cô ngửi thấy mùi vị của quỷ trên người tôi. Trước kia tôi đã
từng nghe bà cô nói qua, có người trời sinh có đôi mắt âm dương, có thể
nhìn thấy quỷ, có người trời sinh có đôi tay âm dương, tuy không nhìn thấy
quỷ, nhưng lại có thể chạm vào quỷ. Còn bà cô tôi thì trời sinh dã có cái
mũi tâm linh. Chỉ cần trên người ai dính chút âm khí của quỷ, bà cô của tôi
đều có thể biết được.

Tôi thấy bà cô đi vào một căn phòng rồi đóng cửa lại, tôi đợi mãi mà

cũng chưa thấy bà cô đi ra. Có lẽ đây chính là phòng của bà cô rồi. Tôi
chuẩn bị nhắn tin cho bọn Cố Nam Phong biết tôi đã tìm thấy bà cô rồi.
Nhưng sau khi lấy điện thoại ra, tôi lại không biết viết như thế nào. Tôi
không biết chỗ này là chỗ nào, chỉ biết là bà cô đang ở trong căn phòng kia.
Tôi nhìn xung quanh rồi miêu tả đại khái cho bọn họ biết, sau đó tiếp tục
nhìn chăm chú vào căn phòng của bà cô.

Không bao lâu sau, đèn trong phòng đã tắt, tôi biết đây chắc là thời khắc

mà bà cô dùng thuốc nhỏ mắt rồi chuẩn bị đi ngủ. Cố Nam Phong còn chưa
tới, thế nhưng trong phòng bà cô đã có động tĩnh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.