TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 305

Cố Nam Phong trông thấy tôi rời đi, hắn cũng không gọi tôi lại. Tôi chạy

đến chỗ ma trận. Không biết nên đi ra ngoài như thế nào. Lúc này Hạ
dương tới, dẫn tôi đi ra ngoài. Chúng tôi cùng đi tới chỗ của bà cô.

"Bà cô." Tôi vừa gọi vừa lấy tay đập cửa phòng.

"Két.." Một tiếng, cửa phòng bị tôi đẩy ra. Nhờ ánh trăng ngoài cửa sổ,

tôi thấy bà cô đang ngồi lẳng lặng ở bên giường, quần áo cũng chưa thay,
cũng không có mở đèn. Xem ra bà cô đã ngồi như vậy được một khoảng
thời gian dài rồi.

Thấy tôi đến, bà cô liền kinh hãi, vội vàng hỏi tôi: "Cháu tới đây làm

gì?"

Lúc ấy tôi vội vàng, cũng không có chú ý tới cử động khác thường của

bà cô. Tôi kéo bà cô đi ra ngoài, vội vàng muốn đưa bà cô đi nghe Lý Nhất
Phàm kể lại chuyện xưa một lần nữa. Bà cô rất nghe lời, mặc kệ tôi lôi kéo
bà đi. Đi vào trong động, Lý Tú Hoàng đang nằm trên giường.

Tôi dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, bất giác nói: "May quá, còn kịp."

"Ngươi tới đây làm gì?"

Lý Nhất Phàm nhìn thấy bà cô, hắn liền như nổi điên, thoáng cái đã phi

tới túm chặt cổ áo của bà cô: "Ngươi không phải vẫn luôn muốn hắn tan
thành mây khói ư? Hiện giờ hắn sắp tan thành mây khói rồi, ngươi vui
chưa? Ngươi hài lòng chưa?"

Bà cô không chút nào phản kháng, thậm chí có chút tỉnh táo nói: "Còn có

cái gì là ta không biết hay sao?"

Lý Nhất Phàm cười lên ha hả: "Ngươi không biết thì thôi đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.