TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 339

"Chỉ là một cái tát thôi mà, ta không đau."

Hắn nói rất đúng, ta đánh là thân thể của chàng trai tóc vàng, còn con

quỷ này vốn dĩ sẽ không cảm thấy đau. Tôi vốn còn muốn cầu cứu, nhưng
mọi người trong xe không ai có ý muốn giúp tôi. Dù họ có nhìn về phía tôi,
thì đó cũng là những ánh mắt tràn ngập tò mò, sợ hãi, đồng tình..., không ai
dám đi lên xen vào chuyện này.

Tôi cũng không trách những người phụ nữa kia, nhưng trong xe nhiều

đàn ông cao lớn vạm vỡ như vậy mà họ cũng làm ra vẻ như không thấy,
điều này làm tim tôi lạnh băng. Hắn chẳng qua chỉ là một chàng trai trẻ
thôi, cho dù trong người có quỷ thì chỉ cần hai hay ba người đàn ông khỏe
khoắn là có thể thu phục được hắn. Thậm chí tôi chờ mong không phải là
có người chết ngự được thanh niên này, mà là có người dám nói chuyện,
chỉ cần có vài người thay tôi thì tôi cũng sẽ không tức giận, thất vọng và
đau khổ như vậy!

Cầu người không bằng cầu mình, tôi thả kiếm trong tay ra, dùng chân đá

hắn ta, hắn ta đau đớn thả tay tôi ra, tôi tranh thủ nhặt kiếm lên đâm vào
người hắn.

Hắn hét lên, sau đó tôi thấy nửa người của hắn đã thoát ra khỏi chàng

thanh niên. Tôi nhân lúc hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại thì liền
muốn đâm một kiếm nữa vào người hắn.

Sau đó tôi chợt thấy một người phụ nữ nhìn tôi, cười tàn nhẫn: "Ngươi đi

chết đi!"

Nói xong cô ta bắt đầu mở cửa sổ xe, muốn đẩy tôi xuống. Nhiều người

trong xe la toáng lên. Tôi lớn tiếng nói: "Bọn họ đều bị quỷ nhập rồi, các
người không ngăn cản bọn họ, lát nữa bọn họ sẽ giết chúng ta đấy."

"Lời này ngươi giữ lại nói cho Diêm Vương nghe đi!" Người phụ nữ kia

cười lạnh, muốn đẩy tôi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.