TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 85

Tôi biết vẻ mặt vừa rồi của tôi làm hắn mẫn cảm. Trong lòng tôi có ngàn

vạn lời muốn nói với hắn. Tôi muốn nói cho hắn biết, tôi không cảm thấy
hắn là tên giết người như ngóe, hắn làm như vậy nhất định là có lý do của
riêng mình. Tôi muốn hỏi hắn, những chữ máu trên tường hôm trước có
phải là hắn viết cho tôi không, tôi muốn hỏi hắn, tại sao hắn lại biết tối nay
tôi gặp phải nguy hiểm... Tôi càng muốn nói cho hắn biết, hãy chăm sóc tốt
cho bản thân. Thế nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, tôi chỉ kịp hét lên: “Vậy
anh hãy cẩn thận nhé.”

Ngoài cửa sổ sớm đã không còn bóng dáng của hắn, tôi không biết hắn

có nghe thấy hay không. Tôi yên lặng đi về giường, cầm miếng ngọc bội ở
dưới gối lên. Tối nay tôi đi hơi vội vàng nên đã quên mang nó theo. Đây là
lần thứ ba tôi thấy chất lỏng màu đỏ bên trong nó lưu động, sờ lên quả
nhiên rất ấm áp. Tôi nắm chặt miếng ngọc, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau khi tôi tỉnh lại đã là mười rưỡi, không ngờ hôm nay mẹ

tôi lại không gọi tôi dạy ăn sáng. Mẹ tôi nói bà cô bảo để tôi nghỉ ngơi
nhiều một chút, mấy ngày nay tôi đều không được yên giấc. Tôi nhìn về
phía bà cô, trên mặt bà cô vẫn là bộ dáng rất nghiêm túc. Giống như người
thay tôi nói chuyện không phải là bà.

Càng ngày tôi càng cảm thấy hiếu kỳ về bà cô. Lúc mới gặp bà cô, tôi

cảm giác bà có hơi hung ác. Nhưng bây giờ xem ra bà ấy vẫn có chút tình
người. Nhân lúc bà cô không ở nhà, tôi lén lút hỏi ba tôi, sao một con mắt
của bà cô lại trở nên như vậy. Tôi nghĩ nếu hiểu rõ về bà cô thì tôi có thể
đoán được rốt cuộc bà cô nói dối hay không.

Ba tôi trừng mắt nói: “Chuyện của người lớn, trẻ con trẻ mỏ đừng hỏi.”

Nói xong, ba nhìn nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói: “Nhất là ở trước

mặt bà cô thì đừng có hỏi chuyện này.”

Thấy tôi đồng ý, ba liền đuổi tôi ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.