TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 13

êm sóng lặng, đương nhiên cô ta không cảm thấy có vấn đề gì, hơn nữa lần đầu
tiên nhìn thấy Thẩm Hữu Bạch, cô ta liền chìm đắm.

“Thẩm Hữu Bạch, tôi sẽ không bỏ cuộc đâu!”

Nữ sinh hô xong câu này liền quay đầu chạy mất.

Chu Khi Sơn sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười.

Thẩm Hữu Bạch cứ bị hô lớn tên như vậy thì rất không vui, mím môi, “Cậu

có đi hay không?”

Chu Khi Sơn đang định đi thì chợt thấy có người đứng ở cửa sổ hành lang,

“Này, bạn xem gì thế?”

Từ Phẩm Vũ nhanh chóng tỉnh táo, bình tĩnh nói, “Đi ngang qua thôi.” Nói

xong lập tức rời đi. Để lỡ mất hình ảnh Thẩm Hữu Bạch vì nghe thấy giọng nói
trong veo của cô nên quay đầu lại.

Từ Phẩm Vũ đi nhanh mấy bước thì bắt đầu chậm lại. Cô nghĩ, lỡ như Thẩm

Hữu Bạch chưa từng gặp kiểu nữ sinh bất khuất như thế kia, giống kiểu trong tiểu
thuyết và phim truyền hình, nên cuối cùng lại thích thật thì biết làm thế nào?
Xong rồi, đã cảm thấy nguy hiểm.

Chạng vạng, sau khi tan học, cô và Trần Tử Huyên, cả Ngụy Dịch Tuần và

đám bạn cùng đi ra cổng trường. Xe riêng đưa đón các bạn học thuộc tầng lớp
quý tộc đỗ thành hàng ngoài cổng. Từ Phẩm Vũ và Trần Tử Huyên chia tay ở chỗ
tàu điện ngầm. Ngụy Dịch Tuần ngồi cùng tuyến về với cô.

Lúc đang đợi tàu điện, Ngụy Dịch Tuần hỏi cô, “Cậu có tâm sự à?”

Từ Phẩm Vũ hỏi ngược lại, “Rõ thế cơ à?”

Cậu gật đầu, “Chỉ chưa viết hẳn lên mặt thôi.”

Cô thở dài như người già, “Một lời khó nói hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.