TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 164

May mà vết cắt không lớn, chỉ giống như một sợi dây nhỏ.

Ở trong phòng cứu thương, dán miếng băng cá nhân xong liền tới phòng chủ

nhiệm.

Lúc cô đi vào, thấy một giáo viên nam đang quát, “Còn ngụy biện, còn có

người thấy đấy…”

Ông ta thấy Từ Phầm Vũ liền nói, “Em tới thật đúng lúc, nhìn xem có phải

hai bạn này không?” Theo hướng tay ông chỉ, Từ Phẩm Vũ nhìn hai nam sinh
đang đứng dựa vào tường.

Một người tỏ vẻ đáng thương nhìn cô.

Một người khác thì không hề hoảng sợ, vẻ mặt còn chút trẻ con, nghiêng đầu

nhìn cô. Giáo viên tức giận lắc đầu, “Không cần phải hỏi, hai cậu này đều là lớp
K…”

Một cái khác, ngã: cũng không hoảng hốt, có chút mặt con nít, nghiêng đại

đầu nhìn nàng.

Từ Phẩm Vũ nuốt mấy lời muốn nói xuống, đổi thành, “Xin lỗi thầy, vừa rồi

em sợ quá nên không thấy rõ là ai.”

Không ai ngờ cô sẽ nói vậy, nhất thời đều yên tĩnh.

Giáo viên chủ nhiệm là một phụ nữ trung niên, có vẻ uy nghiêm hơn giáo

viên nam kia. Bà đi ra khỏi bàn làm việc, liếc nhìn hai nam sinh, “Các em không
chịu nhận.” Rồi lại nhìn Từ Phẩm Vũ, “Em thì không biết.”

Cuối cùng nói, “Vậy thì cả ba người đều đi quét sạch hành lang đi.”

Ra khỏi văn phòng, Hạ Tầm gọi cô lại. Cậu nói, “Cảm ơn.”

Dừng môt chút, nó thêm, “Xin lỗi.”

Từ Phẩm Vũ mang bộ mặt vô cảm, “Không muốn nói ‘không sao’ có được

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.