TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 260

tay ôm lấy cổ anh, anh nhấc hai chân cô lên, vòng quanh hông mình. Đồng thời,
dục vọng cũng đối diện với miệng huyệt, trong nháy mắt, lập tức đâm vào. Cô
ngửa cổ hết mức về phía sau, tóc dài vung lên trong không khí.

Dị vật chôn vùi trong thân thể làm bụng dưới cô hơi nhô lên, dường như

châm lên một ngọn đuốc. Từ thế này thì váy có thể che được hai người đang dính
sát vào nhau, nơi giao hợp dính đầy dịch sền sệt.

Cô giữ lấy bàn tay đang sờ lên mông mình, thân thể lắc lư lay động. Sơ mi

bị lôi ra khỏi chân váy, bàn tay lạnh lẽo tiến vào làm cô nổi da gà. Đầu ngón tay
Thẩm Hữu Bạch sờ dọc cột sống cô, từng đốt từng đốt, so với phía dưới đang cử
động đầy nóng bỏng thì bên trên lại rất chậm rãi.

Anh khẽ nói, “Xương nổi rõ như vậy…” Anh cắn lên môi cô, hỏi, “Những

thứ em ăn đi đâu hết rồi.”

Cô có thể nhắm mắt để tránh thoát gương mặt anh, nhưng lại không thể giả

điếc. Âm thanh của anh không trầm thấp đơn giản, cũng không non nớt như thiếu
niên, mà là ở giữa cả hai, khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Mỗi khi Thẩm Hữu Bạch nói một chữ, bụng dưới của cô đều khẽ co rút.

Chóp mũi Thẩm Hữu Bạch cọ lên vành tai cô, “Sao không nói gì?”

Từ Phẩm Vũ co bụng, lắc đầu liên tục như muốn trốn thoát hơi thở của anh,

cố nhịn rên rỉ nói, “Vào lúc thế này… ai còn trả lời được chứ…”

Anh cười khẽ, làm cô lóa mắt. Vì sao bây giờ không phải là đêm tối, như

vậy sẽ không nhìn rõ gương mặt anh, không bị mê hoặc.

Thẩm Hữu Bạch cúi đầu, cắn nhẹ gáy cô. Mạch máu nóng bỏng, da thịt nhẵn

nhụi.

Vừa vỗ về dịu dàng, vừa xâm chiếm thô bạo.

Anh chỉ cởi thắt lưng, chưa hề cởi hẳn quần, cho nên bên dưới cô chạm hẳn

vào quần anh, bắp đùi cũng bị cọ đến nóng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.