TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 34

Anh cúi đầu, trên giấy, cô ghi mấy chữ Từ Phẩm Vũ, đằng sau còn một chữ

K và số 1.

Là lớp K, thảo nào lại không gặp được. Cô là người của thế giới còn lại.

Thẩm Hữu Bạch bắt đầu để ý đến cô.

Hầu như ngày nào cũng tới khi chuông vào học vang lên cô mới tới, lúc đen

đủi còn bị ghi tên vì đi muộn.

Khi cô cười, đôi mắt sáng ngời, khung xương khá nhỏ, ngồi xổm xuống thì

co lại thành một nhúm như con mèo.

Nam sinh bên cạnh cô tên là Ngụy Dịch Tuần.

Bọn họ không cùng một lớp nhưng hàng ngày đều cùng đi cùng về. Quan hệ

giữa họ là gì, cho dù không nói rõ thì chỉ cần không mù, không ngu là có thể
đoán được.

Mùa hè năm thứ hai, ve sầu kêu vang.

Cô đổi chỗ ngồi tới bên cửa sổ, tối ngày hôm ấy, lần đầu tiên Thẩm Hữu

Bạch mơ thấy cô.

Khi tỉnh lại, tóc mai anh ướt đẫm.

Anh buồn bực lấy điều khiển, cho nhiệt độ điều hòa thấp xuống thêm vài độ.

Ngày tiếp theo, buổi sáng là giờ thể dục, anh trốn vào một chỗ mát mẻ.

Bật lửa vừa tóe ra tia lửa thì một cái túi xách bay từ trên trời xuống, bịch

một tiếng trước mặt anh, anh ngẩn người.

Vài chiếc lá cây cũng từ từ rơi xuống.

Anh ngẩng đầu lên theo bản năng, ánh nắng làm anh nheo mắt lại, có người

đang leo tường, một cái chân nhỏ vươn vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.