TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 7

Sau khi cô đi xa, Thẩm Hữu Bạch cúi đầu liếc cái tên trên vở, phía sau còn

ghi chữ K. Anh giương mắt nhìn về phía lớp học, ánh mắt rơi vào bước chân nhẹ
nhàng của cô và bóng lưng sánh vai cùng Ngụy Dịch Tuần.

Thẩm Hữu Bạch đóng vở lại, vô cùng phiền não.

Đức Trí là trường tư thục cao cấp, mỗi học sinh lớp 11 đều dựa theo thành

tích để xếp lớp, từ A đến K. Đứng đầu là lớp A, cuối cùng là lớp K, tương tự
nhau đều là lớp nhân tài, nhưng ý nghĩa của hai cái ‘tài’ tuyệt đối không giống
nhau.

Các lớp được xếp cạnh nhau thành hình chữ U, năm lớp dẫn đầu ở cạnh phía

bắc, sáu lớp sau ở cạnh phía nam. Ở giữa là một vườn hoa, giống như ngăn cách
hai thế giới.

Mỗi ngày, khi không có việc gì làm, Từ Phẩm Vũ thường thích nhoài người

lên bệ cửa sổ. Không những có thể thấy lớp A ở phía đối diện, còn có thể thấy
Thẩm Hữu Bạch ngồi dựa vào cửa sổ.

Mặc dù cách nhau rất xa, gần như chỉ thấy một cái bóng mơ hồ. Nhưng vị trí

tuyệt hảo này là do cô xung phong nhận chức lớp trưởng mà chẳng ai muốn làm
để đổi lấy.

Lớp K, bất kể là đi học hay tan học đều cãi nhau, chiến trường hỗn loạn nên

cô không nhận ra tiếng bước chân tới gần sau lưng.

“Tiểu Vũ Mao!”

Trần Tử Huyên đi tới bên trái cô nhưng lại đưa tay vỗ vai phải của cô. Từ

Phẩm Vũ quay đầu theo bản năng về bên phải. Lần nào cũng bị trêu chọc kiểu
này thật sự không liên quan đến trí tuệ. Dù sao Từ Phẩm Vũ cũng thấy kiêu ngạo,
lúc thi vào trường cô đứng thứ nhất trong lớp, chỉ kém một chút là được xếp vào
lớp J rồi.

Mỗi khi cô cảm khái việc này, Trần Tử Huyên luôn tức giận trợn trắng mắt,

“Cậu lợi hại, cậu lợi hại, khoảng cách giữa lớp J và lớp cuối cùng cũng chỉ có hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.