TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 437

Hồi thứ 15

Gia tộc dần suy bại

Hai thi thể về quê

Ấn tượng đầu tiên của Tào Tháo về tứ thúc Tào Đỉnh là vẻ thong

dong nhàn nhã, màn trình diễn đá cầu của thúc phụ ở huyện Tiều quê
nhà năm nào mãi còn in đậm trong tâm trí. Ông nhất động nhất tĩnh
đều lộ rõ vẻ ung dung, tựa hồ như sức bật mạnh mẽ chưa bao giờ bị
giảm sút cùng với tuổi tác ngày một cao. Tất nhiên, ngoài phong độ
khí phái ấy ra, ông cũng là một người tham lam hống hách. Trong ký
ức của Tào Tháo, chưa có một ai giống ông ấy, tham lam đến lộ liễu
không chút che giấu, hống hách đến độ không kiêng sợ điều gì.

Nhưng bây giờ thì... Tào Đỉnh đang nằm im bất động ở giữa sân.

Thi thể mới được chuyển từ thiên lao ở Lạc Dương về nhà, y sam rách
rưới hệt như một tên ăn mày đầu đường xó chợ. Khuôn mặt phương
phi thần thái giàu sang ung dung khi nào, giờ đây đã trở nên xám
ngoét, mái tóc lưa thưa vàng lụi lõa xõa như cỏ khô, đôi môi dường
như đã thành một tờ giấy trắng nhàu nhĩ... Ông không còn có thể quát
tháo được ai nữa, không còn vươn cánh tay để túm lấy tiền vàng và
mỹ nữ nữa, tất nhiên cũng không thể đá cầu, cười nói cùng đám điệt tử
của mình được.

Tào Hồng đích thân cởi tấm áo tù ra khỏi người bá phụ của mình.

Trên cơ thể Tào Đỉnh đầy vết thương tích, có vết thương do vả, có vết
thương do đập, lại có những vết thương rõ ràng do bị đánh bằng roi
da, điều khiến người ta phải dựng tóc gáy là bàn tay phải của ông tất
cả các ngón đều bị rút hết móng tay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.