TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 438

— Lũ khốn! - Tào Hồng nắm tay đấm lên tấm ván đặt thi thể Tào

Đỉnh. - Đây hoàn toàn không thể là bị bạo bệnh mà chết, mà là bị bọn
chúng tra tấn đến chết!

Tào Tháo liếc nhìn phía sau cánh tay bị bẻ quặt dính đầy vết máu,

mà cảm thấy chóng mặt hoa mắt phải vội vàng quay mặt đi:

— Thật quá quắt... Dù thúc phụ có tội, cũng không thể đối xử với

thúc như vậy được. Nhục hình không dùng với bậc đại phu, bọn chúng
không hiểu ư?

Tào Tung khi ấy đang ngồi trong nhà, buồn bã nhắm mắt tựa lưng

vào bàn, nghe thấy câu hỏi của nhi tử, đưa tay lên trán bóp trên hai
lông mày:

— Đó không phải là quốc pháp của triều đình, e là do Đoàn

Quýnh sai người làm như thế.

— Tên lão tặc ấy dám té nước theo mưa, hại người gặp nạn? -

Tào Tháo giận sôi người.

Tào Tung mở to đôi mắt đầy vằn máu đỏ:
— Chẳng làm sao được, bọn chúng nói là bệnh chết thì là bệnh

chết. Đối với tội nhân mà nói, làm gì còn lẽ trời nào nữa? Năm xưa
Trần Phồn bị bọn hoạn quan đánh chết, ta còn nhớ trong sổ sách quan
nha cũng chỉ là ghi ba chữ “hạ ngục chết” mà thôi. Đoàn Quýnh hiện
giờ đang là tay đắc thế, còn có ai làm gì được hắn? Muốn trách thì chỉ
có thể trách chúng ta hồi trước không nên trở mặt, gây thù chuốc oán
với con sói dữ này. - Ông quay nhìn Tào Xí đang ngồi lặng đi ở một
bên. - Ta thật hồ đồ... nếu như hồi xưa nghe theo lời khuyên của đệ thì
lão tứ làm sao đến nỗi phải như ngày hôm nay?

Tào Xí chẳng có phản ứng gì, nói chính xác hơn là, mấy ngày

hôm nay ông vẫn luôn như vậy. Ông đầu tóc rối bù ngồi lặng một góc,
hai con mắt mở trợn trừng như hai cái chén, thần sắc vô cùng sợ hãi,
không có bất kỳ câu nói nào của mọi người có thể lọt vào được đầu
ông. Ông vẫn trước sau ngồi yên không hề động đậy, hệt như một cái
xác không hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.