TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 439

Tào Tháo đột nhiên cảm thấy trong căn nhà rách này không khí

vô cùng đáng sợ: Ngoài nhà có một thi thể đang nằm, trong nhà có
một người sống mà như chết đang ngồi! Phụ thân mình đã phải trải
qua mấy ngày nay trong hoàn cảnh như vậy rồi.

Tào Hồng lấy một mảnh vải ướt lau sạch những vết máu và vết

bẩn trên thi thể Tào Đỉnh. Lau mãi lau mãi, cuối cùng sợ hãi kêu lên:

— Đệ không chịu nổi nữa rồi... Lũ cầm thú này! - Cùng với tiếng

kêu thét, Tào Hồng lôi từ mạng sườn Tào Đỉnh ra một mũi kim thép
dài hơn hai tấc!

— Khốn kiếp! Quyết không thể để yên cho tên họ Đoàn kia được.

- Tào Hồng gào thét rút thanh kiếm đang đeo bên mình ra. - Tôi phải
băm vằm hai tên lão tặc Vương Phủ, Đoàn Quýnh thành trăm ngàn
mảnh!

Hạ Hầu Đôn từ nãy đến giờ vẫn im lặng không nói, thấy vậy vội

vàng đứng dậy đoạt lấy thanh kiếm từ tay Tào Hồng, vỗ vỗ lên lưng
Tào Hồng mà an ủi. Tào Tháo cũng không thể nhìn tiếp được nữa:

— Phụ thân, chúng ta về quê thôi! Không đợi thêm gì ở đây nữa,

về nhà còn chữa bệnh cho nhị thúc.

Tào Tung lắc lắc đầu:
— Ta không thể đi được.
— Đi thôi, nếu tiếp tục như thế này nữa, con sợ rằng phụ thân

chịu không nổi đâu. Trời thì ngày một lạnh thêm.

— Ta không sao. - Tào Tung thở một hơi mạnh.
— Phụ thân đâu cần phải tự làm khổ mình như vậy chứ? Việc đã

đến nước này còn có cái gì mà không bỏ hết được chứ?

— Không phải là không bỏ được, mà là không có đường lui. Khó

khăn lắm Tào gia chúng ta mới gây dựng nên được đến ngày hôm nay,
tuyệt không thể vì Tống gia mà phải liên lụy đến sụp đổ hết cả. Nếu
thật sự không thể phục nguyên chức cũ, hậu bối đời sau biết trông cậy
vào ai? Trên thì có lỗi với tổ tiên, dưới thì có lỗi với tử tôn! - Tào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.