TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 483

Cứ tin theo muôn nước thịnh hung.

[85]

Đọc xong thiên Văn Vương, Tào Tháo phất tay áo nói:
— Chu Văn Vương chia ba thiên hạ, đã nắm được hai phần, mà

vẫn toàn tâm phụng sự Ân Thương, thật chẳng hổ thẹn là thánh nhân
một đời vậy!

Tào Tháo hoàn toàn nhập tâm vào ngâm thơ, nói xong câu ấy

quay đầu lại nhìn, mới biết tất cả bọn trẻ con trong nhà đều há hốc
mồm tròn mắt nhìn không thốt được lên một câu nào, mặt mũi ngơ
ngơ ngác ngác - Bọn trẻ còn chưa tới mười tuổi, làm gì có đứa nào
hiểu nổi khi nghe những chuyện ấy!

— Ờ... - Tào Đức hắng giọng. - Huynh trưởng, bọn trẻ còn có bài

tập phải học, huynh xem xem có phải... ra ngoài trước một chút
không?

Tào Tháo thấy đệ đệ “mời” mình ra ngoài, mặt hơi đỏ lên, không

nói năng gì, đá cho Biện Bỉnh đang bưng miệng cười mình một đá, rồi
cầm sách lên đi ra.

Ra khỏi học đường, vươn vai cho đỡ mỏi, tiết trời mùa xuân thật

đẹp! Tào Tháo cúi đầu nhìn - thất thúc Tào Dận đang cười hồ hởi
đứng dựa dưới gốc hòe lớn. Vì bị ốm nặng đã lâu, nên giờ đây Tào
Dận đã hoàn toàn không còn dáng vẻ như xưa nữa, hai mắt hõm sâu,
nhưng xưa nay ông vẫn coi trọng hình thức, chòm râu vẫn được cắt tỉa
gọn gàng.

— Thất thúc, sao thúc lại ra đây?
— Rảnh rỗi không có việc gì, ở đây nghe bọn trẻ đọc sách. -

Giọng nói của Tào Dận chợt trở nên khỏe khoắn từ khi nào.

— Thúc phải chú ý, không được để nhiễm lạnh đâu đấy.
— Ôi dào! Ta cởi bớt áo ra rồi đấy... Ngươi xem, phong cảnh ở

đây có đẹp không! - Tào Dận mỉm cười nói.

Tào Tháo quay mình, ngắm nhìn phong cảnh xung quanh: Mùa

xuân đã đến, đàn chim yến đã bay về phương bắc, chúng kêu lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.