TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 35

— Thế nào? Nhi tử của ta tửu lượng được đấy chứ? - Đổng Trác

cười nói.

Đó đâu phải mời rượu, là thị uy thì đúng hơn, mọi người chẳng ai

không liên mồm khen ngợi.

Đổng Trác xua xua tay, nhếch miệng cười bảo:
— Uống rượu có tửu lượng, cầm quân lại cần khí lực! Có khí lực

mới mong được người trọng vọng, Đổng mỗ sở dĩ đến được bước
đường như ngày nay, chính là nhờ vào các huynh đệ đây giúp cho. -
Hắn chỉ vào đám tướng ngồi bên mé đông, mấy người ấy không ai
không chắp tay cười.

Đổng Trác quay mặt lại, nhìn khắp lượt những người ngồi cùng

phía Tào Tháo, từ tốn nói:

— Nhưng Đổng mỗ không chỉ cần những huynh đệ này của ta, từ

nay về sau còn mong liệt vị đại nhân ngồi đây trở thành huynh đệ.
Việc ở triều đình cần nhờ các vị ra sức tương trợ, chúng ta cùng mưu
chuyện thiên hạ! Cũng mong các vị hết lòng hết dạ, không giấu giếm ý
đồ gì với ta!

Tào Tháo thấy hơi ngạc nhiên, xem ra người này khảng khái hiên

ngang, dường lời nói cũng thật lòng.

Đổng Trác chuyển giọng:
— Nhưng đại sự trong thiên hạ, quan trọng nhất vẫn phải dựa vào

minh chủ! Còn như Hoàn, Linh nhị đế, thân tín hoạn quan, trọng dụng
tiểu nhân, những hôn quân như vậy mà nắm chính sự, thiên hạ sẽ vĩnh
viễn không có ngày được yên!

Ai nấy đều thấy run sợ: Dù tiên đế có là hôn quân, cũng không

được chỉ trích trước mặt người khác, càng không thể nói ra giữa chốn
đại đình đông người.

— Ta ở Lương Châu chinh chiến bao năm, biết rõ những hoạn

nạn ấy. Khốn kiếp triều đình thực là dùng người bất minh. - Miệng
lưỡi Đổng Trác bắt đầu không kiêng dè gì. - Mọi người thử nghĩ xem,
đám được phái đến Lương Châu của ta đều là những kẻ chẳng ra làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.