TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 44

— Làm gì có chuyện đòi hỏi lắm thế? Ông cũng thật nhiều

chuyện... Thật khốn kiếp mất cả hứng! Thôi được rồi, lôi hết bọn
chúng ra ngoài. Ta thấy bữa tiệc hôm nay dừng tại đây thôi, mời liệt vị
đại nhân cùng chư vị tướng quân về cả vậy!

Cả buổi hôm nay mấy người bên mé tây thấp thỏm lo sợ, nghe

thấy câu ấy như được đại xá, vội lũ lượt đứng dậy cáo lui. Lại có bọn
nô tài nhanh tay gói cho mỗi người một bọc tài vật, hoặc là châu ngọc
phỉ thúy, hoặc là đồ vật vàng bạc, không muốn cũng phải nhận. Bọn
Lưu Biểu miễn cưỡng nhận lấy, hai tay nâng cao, chậm rãi lui ra. Còn
Thuần Vu Quỳnh đã uống say khướt, phải để Lưu Huân cõng đi.

Tào Tháo cũng định cáo lui, Đổng Trác liền bảo:
— Ông chớ đi! Ta còn có chuyện muốn nói với ông!
Một lúc sau, mọi người đều đã đi hết. Đám bộc dịch cũng thu dọn

bát chén, quét tước sạch sẽ, tắt bớt đèn nến, lúc lui ra lại đóng cả cửa
lớn. Trong khách đường rộng lớn, chỉ còn Tào Tháo cùng Đổng Trác,
Lã Bố, Điền Nghi.

Dưới ánh đèn u ám, khuôn mặt Đổng Trác càng lộ vẻ u ám đáng

sợ, chẳng khác nào một con dã thú. Hắn trợn cặp mắt hung dữ, nhìn
Tào Tháo hồi lâu, mới nói:

— Ông là tôn nhi của Tào Đằng phải không?
Tào Tháo thấy hắn gọi thẳng tên húy của tổ phụ mình, trong lòng

rất không vui, nhưng biết hắn vốn thô lỗ, miệng lưỡi không kiêng dè,
liền thấp giọng đáp:

— Phải.
— Đổng Trác ta sở dĩ vượt lên được, chính là nhờ cố lão tướng

quân Trương Hoán đề bạt, chuyện này hẳn ông đã biết?

Tào Tháo liên tục gật đầu.
— Nhưng năm xưa Trương lão tướng quân lại nhờ ân ấm của tổ

phụ ông! - Đổng Trác nói không sai, xưa kia khi Lương Ký nắm chính
sự, sở dĩ Trương Hoán có cơ hội lập quân công, cũng nhờ lời nói tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.