TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 46

— Trận ấy thắng được cũng nhờ may mắn. - Tào Tháo nói thật

lòng. Năm xưa dẹp giặc Khăn Vàng trong trận Trường Xã, khi y dẫn
quân tới nơi, Hoàng Phủ Tung đã phóng hỏa đột vây rồi.

— Trận Uyển Thành oanh liệt thảm khốc, lẽ nào cũng nhờ may

mắn? - Đổng Trác dường đã xét kỹ Tào Tháo từ lâu.

— Ôi... - Tào Tháo thở dài một tiếng. - Trận ấy năm xưa, tử

thương vô số, thảm khốc vô cùng, số quân hạ quan dẫn theo cơ hồ chết
hết.

— Đó chính là điểm ông không giống những kẻ kia, ông từng

vào sinh ra tử trên chiến trường! Từng chứng kiến cảnh xác chết đầy
đồng... - Đổng Trác vỗ vỗ vai Tào Tháo, đổi giọng bảo. - Ta cũng từng
đánh giặc Khăn Vàng, nhưng đã thua. Cả đời ta mới có hai trận đại
bại!

Tào Tháo cũng lấy làm hiếu kỳ, đánh bạo hỏi:
— Hai trận? Vậy trận nữa là trận nào?
— Là ở Du Trung, bị binh mã của Bắc Cung Bá Ngọc vây khốn

bên sông. Ta cứ đóng chặt cửa doanh chịu vây mấy tháng, thấy lương
thảo gần hết, sĩ tốt chạy theo giặc, sắp bị bọn khốn ấy đến phanh thây.
- Nói đến đó Đổng Trác nhắm hai mắt lại, tựa hồ trong lòng vẫn còn
sợ tình cảnh khi ấy. - Lúc đó trong doanh có một tiểu mưu sĩ, hắn nghĩ
ra cách bảo ta giả danh bắt cá, đắp đê ngăn sông. Đợi đến khi đê đắp
xong, bọn ta mới cắm cờ không trên thành, rồi vượt sông mà trốn. Tới
lúc quân mã của Bắc Cung Bá Ngọc phát hiện, chúng ta đã phá hủy đê
lớn, chạy xa từ lâu rồi!

Tào Tháo liên tục gật đầu:
— Trong thực có hư, trong hư có thực. Thật là kế hay, đáng

thưởng!

— Chuyện ấy còn phải nói? Kẻ hiến kế ấy là Giả Hủ, hiện đã làm

Đô úy, đang giúp con rể ta là Ngưu Phụ đóng ở huyện Thiểm, ngày
sau ta phải trọng dụng người này. Bại trận ở Du Trung là ta đem quân
ít chống lại giặc đông, thua cũng là tâm phục khẩu phục. Nhưng trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.