TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 482

với hắn, vậy mà hôm nay lại bị đám thổ hào Lý gia này cắn. Lã Bố
không đừng được, hét to:

— Giết cho ta! Đánh thành cho ta!
Nhưng làm gì có ai hưởng ứng, quân sĩ trốn bên phải chạy bên

trái rối như canh hẹ. Tuy sức chiến đấu của hương dũng không mạnh,
nhưng bốn phương tám hướng dồn cả lại, thì dù có là thiên binh thần
tướng cũng không chống nổi. Đám kỵ binh tinh nhuệ lúc này cũng vừa
phải chú ý gỗ lăn đá ném, vừa phải tránh né cung tên, phía dưới lại
phải phòng bị đoản đao chặt chân ngựa. Trần Cung được quân binh
bảo vệ, chạy đến trước mặt Lã Bố:

— Tướng quân, mau chạy thôi! Nếu không sẽ mất mạng hết, đây

là tử địa, không thể ở lại lâu!

Lã Bố gần như muốn khóc mà không khóc nổi, chỉ còn cách thúc

ngựa xích thố, múa phương thiên họa kích gạt tên bắn xung quanh,
chạy trước thoát khỏi trận thế cung tên, binh mã phía sau bám sát theo
chân vô cùng nhếch nhác, không ít người bị mất mạng. Đã chẳng có
được lương thực, lại hao tổn mấy trăm quân mã, số người bị thương
cũng khá nhiều.

Sau trận ấy, huyện Thừa Thị vì báo thù cho Lý Càn chính thức đi

theo Tào Tháo. Còn thế lực của Lã Bố lại lần nữa tan vỡ, vì thế buộc
phải tính toán lại chiến lược. Lã Bố mệnh cho Lý Phong, Tiết Lan dẫn
một ít binh mã tiếp tục gian khổ cố thủ ở Cự Dã, nhằm hạn chế hành
động của Tào Tháo. Còn bản thân Lã Bố dẫn đại quân chạy sang phía
đông Duyện Châu, tìm đến quận Sơn Dương lo liệu lương thảo quân
tư. Dọc đường đi, quân mã lưu tán, chịu đói chịu khát, thế lực từ đó sa
sút không thể chấn hưng nổi, hoàn toàn mất sự chủ động trong việc
tranh đoạt Duyện Châu với Tào Tháo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.