TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 491

lại mềm yếu do dự như vậy? Mưu kế trí lược kém cỏi vô cùng, tài
năng chủ chính chăn dân cơ bản không có, sự quyết đoán khi gặp việc
so với Tào Tháo thua rất xa, hơn nữa đến bộ hạ cũng chẳng ước thúc
nổi. Nhưng bùn dưới chân đều là mình tình nguyện giẫm lên, ai bảo
nhất thời nóng gáy liền phản Tào Tháo chứ? Việc đã đến nước này, chỉ
còn cách đi cho trọn con đường đã bước, nửa đời còn lại của Trần
Cung coi như đã bị gắn chặt với Lã Bố.

Lã Bố thấy ông ta không nói gì, gặng hỏi:
— Công Đài, ông thấy thế nào?
— Một khi Tào Tháo đã dám coi quân ta như không có, chắc

chắn đã có sự chuẩn bị, tôi liệu rằng trong chỗ con đê lớn kia tất có
phục binh.

— Vậy phải làm sao?
— Chúng ta tiến từng bước một, tiếp cận đại doanh Tào Tháo.

Tiến đến gần rồi, quân mai phục sẽ lộ ra, nếu không thấy lộ, ta sẽ thừa
cơ cướp đại doanh của hắn.

— Được! - Lã Bố lập tức hạ lệnh. - Nhổ trại, đến cách Tào doanh

mười dặm sẽ lại hạ trại.

Chỉ một câu của Trần Cung, đại doanh của Lã Bố lập tức dời đến

cách Tào doanh mười dặm về phía nam, cự ly như vậy đã là quá gần.
Quân xích hầu qua lại như nước chảy không dừng, phục binh quả
nhiên lộ rõ nguyên hình, từ phía đê lớn xông ra năm ngàn quân mã.

— Bây giờ chúng ta có thể xuất binh đánh Tào quân được chưa?

- Lã Bố hưng phấn vô cùng.

Trần Cung lại không hề lạc quan:
— Theo ý tôi, hãy đợi thêm lát nữa đã.
Đám tướng lĩnh Tịnh Châu đã có hiềm khích ngầm với Trần

Cung từ lâu, Lã Bố còn chưa nói gì, bộ tướng Hầu Thành đã đứng lên:

— Còn đợi gì nữa? Chúng ta đến đây chẳng phải để đánh lui Tào

Tháo, đoạt lại lương thảo sao, còn tiếp tục đợi, để Tào Tháo cắt hết lúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.