TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 489

— Trước hết tướng quân hãy an định huyện thành, sau rồi tiến

quân đến Định Đào, trên đường đi tại hạ sẽ từ từ nói rõ. - Trình Dục
nở một nụ cười bí mật.

Phi tướng tả tơi

Dùng đoản binh đối địch, liều mạng đánh giết, là bản lĩnh của Lã

Bố. Nhưng một khi chiến tuyến kéo dài, phải đấu trí đấu dũng Lã Bố
lại không kiên trì. Mưu sĩ Trần Cung cũng có kiến giải, nhưng so với
mưu tính lão luyện của Tào Tháo còn thua xa. Từ sau khi bị đánh tan
ở huyện Thừa Thị, chúng chưa đánh thắng được trận nào nữa. Kỳ thực
chỉ vì được lương muộn, mà từ đó về sau chúng liền bị khống chế từng
bước một. Mỗi khi Tào Tháo vây một thành, chúng chạy đến cứu, nếu
không bị Tào quân dùng quân nhàn nhã đánh quân mỏi mệt khiến phải
đại bại, cũng là chưa kịp đến nơi, thành trì đã bị thất thủ, đại quân qua
lại đông tây Duyện Châu mệt tưởng hết hơi, hành hạ người ngựa đều
kiệt sức. Còn một số huyện thành tuy trên danh nghĩa là hiệp đồng
mưu phản nhưng thực tế chỉ là tọa sơn quan hổ đấu. Nay Tào Tháo đã
chiếm thế thượng phong, đám huyện lệnh ấy lập tức quay trở lại. Càng
nguy hơn là quân Duyện Châu và quân Tịnh Châu bất hòa với nhau,
ngày nào cũng đánh lộn nhau.

Sau này Cự Dã thất thủ, Lý Phong và Tiết Lan bị giết, Trần Cung

đề nghị Lã Bố không ra quân nữa, chỉ nên đóng ở huyện Đông Mân để
chính đốn, tụ tập những quân binh lưu tán. Vì thế khi Tào Tháo xuất
quân ra Định Đào, Lã Bố không hề vội đến cứu. Nhưng chỉ qua mấy
ngày, tin Tào Tháo đến những vùng lân cận thu hoạch lúa mạch truyền
đến tai, Lã Bố không thể ngồi yên được nữa. Mất mùa đói kém ở
Duyện Châu khiến lương thực giảm sút, Lã Bố vừa để cho quân lính
được ăn no một thời gian, nhưng lương thảo dự trữ về sau vẫn là vấn
đề nghiêm trọng. Khó khăn lắm mới duy trì được đến mùa thu hoạch,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.