TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 81

— Đám quân Tây Lương này không phải người, mà là cầm thú,

là súc sinh! - Hà Ngung trợn trừng hai mắt.

Người bị chấn động nhất lại là Tào Tháo. Y đã thấy rõ, vị quân

quan tay để trần, cưỡi trên chiến mã dương dương đắc ý, phía sau có
tên lính giơ cao đại kỳ, trên đó viết một chữ “Quách” lớn. Đã rõ rồi -
Hắn chính là Quách Dĩ, kẻ ra ngoài đi săn hôm nay.

“Hôm nay bộ hạ của tiểu tế ta là Quách Dĩ cũng đi săn, ông hãy

qua gặp cho biết, xem xem bọn chúng săn bắn thế nào.” Trong khoảnh
khắc, câu nói của Đổng Trác lại xuất hiện trong đầu Tào Tháo. Hóa ra
mỗi lần đi săn của hắn chính là tắm máu một thôn! Trong mắt lũ người
Đổng Trác, đó là săn bắn, là chơi. Mạng người chỉ như mạng con chó,
con lợn, con trâu, con dê, có thể tùy ý giết thịt, tùy tiện săn bắt! Lúc
Đổng Trác nói câu ấy, hắn còn cười, nụ cười kiêu ngạo, nụ cười thản
nhiên, tựa như giết người là việc vô cùng phấn khích vậy. Hắn không
chỉ là cầm thú mà thực sự là một con quỷ dữ...

— Chúng ta qua đó liều mạng với lũ cầm thú kia, cứu những nữ

nhân ra! - Phùng Phương xưa nay vốn ôn hòa cũng không kiềm chế
nổi phải kêu lên.

Tào Tháo nắm chặt cương ngựa của Phùng Phương, nghiến chặt

răng bảo:

— Thôi đi, chết ở đây không đáng đâu. Hãy rời Lạc Dương thôi,

ta đã nghĩ kỹ rồi, ta theo các huynh đi khỏi Lạc Dương! Hồi hương cử
binh! Nhất định phải tru diệt Đổng tặc!

Kim thiền thoát xác

Sau khi Đổng Trác phế lập hoàng đế, chính thức nắm giữ triều

chính, bộ mặt thực của hắn bắt đầu lộ rõ.

Hắn không thỏa mãn với chức Thái úy, liền đem nhường lại cho

Hoàng Uyển, rồi bức Tuân Sảng nhận chức Tư không, còn bản thân lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.