TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 52

Vàng đánh trâu đi rồi, tên đen thui kia cũng gọi thủ hạ đẩy xe lương chầm
chậm đi vào lũy. Bất ngờ xuất hiện một việc khiến ai nấy đều kinh ngạc!
Tên áo choàng đen đột nhiên rảo bước, một mình đuổi theo đám lính Khăn
Vàng đã đi xa. Bọn Tào Tháo đều kinh ngạc nhìn theo, không hiểu hắn
muốn làm gì. Chỉ thấy tên áo choàng đen đó bước chạy như bay, chớp mắt
đã bắt kịp rồi nhảy vào giữa đám Khăn Vàng tả xung hữu đột, bảy tám tên
lập tức ngã gục. Hắn không đoạt mạng người, chỉ một tay vươn tới nắm lấy
đuôi trâu, lôi xểềh xệch chạy quay về.
Con trâu đực đó dễ thường cũng phải trên ba bốn trăm cân, một khi bị kéo
đuôi thì hung hăng bất thường, nhưng thật kỳ lạ khi ở trong tay tên áo
choàng đen đó, con trâu cơ hồ mất hết sức lực, cứ để bị hắn kéo đi. Trâu bò
là loài vốn kêu tiếng um um, nhưng lúc này nó đau đến nỗi chỉ còn biết
rống thảm thiết, tiếng rống truyền xa, mở trừng trừng mắt, vục vặc cái đầu,
bốn chân choãi ra ghì lại, nhưng vẫn bị tên kia xềnh xệch lôi đi.
Tên Khăn Vàng dắt trâu khi nãy lúc này đã sợ chết khiếp, quên cả buông
tay. Dây thừng đang quấn trên tay bất giác bị kéo đi đến nỗi không thể bò
lên nổi. Tên áo choàng đen kia trán đã nổi đầy gân xanh, luôn miệng hò hét
tiếp tục kéo đi, kéo cả con trâu đực và một người mà chạy hơn trăm bước,
chớp mắt đã thấy tới cửa lũy. Đám quân Khăn Vàng thấy thế thì hồn phi
phách tán, đứng ngây ra một lúc mới phản ứng trở lại, rồi vội vác đao
đuổi theo. Nhưng bốn năm mươi tên Khăn Vàng này, làm gì có tên nào
dám tiến sát đến tên to cao, chỉ huơ huơ đao múa máy lung tung, cứ tiến ba
bước lại lùi hai bước mà mắng chửi. Tên áo choàng đen vẫn cứ kéo trâu đi
rồi quay mặt lại, trợn trừng cặp mắt như hai quả chuông, quát bảo: - Đứa
nào không sợ chết thì qua đây! - Giọng hắn sang sảng như sấm dậy, khiến
đám Khăn Vàng nghe đoạn đều lũ lượt lùi lại, đến cả Tào quân trong rừng
còn nghe rõ mồn một.
Cha con Tào Tháo rất đỗi kinh ngạc, nấp trong rừng mà không ai nói với
nhau câu nào. Mãi tới khi nghe thấy tên áo choàng đen quát lớn, bấy giờ
mới định thần quay lại, phụ tử đưa mắt nhìn nhau. Đó là khầu âm huyện
Tiềuquê chúng ta rồi! Nói đoạn lại ngẩng đầu lên nhìn chữ “Hứa” trên cờ,
Tào Tháo lờ mờ nghĩ tới điều gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.