TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 53

Giờ đây cảnh tượng đã trở nên náo nhiệt, cùng với tiếng hét của tên to cao,
một đám lâu la đằng đằng sát khí từ trong lũy đá xông ra, trong tay lăm lăm
gậy gộc đao kiếm. Đám giặc Khăn Vàng thấy tình thế bất lợi, cũng chẳng
thèm để ý đến đồng bọn dắt trâu nữa, co cẳng bỏ chạy, nhiều tên còn chẳng
kịp nhặt đao. Đã chẳng được trâu, cuối cùng lại biếu không người ta cả xe
lương, còn phải cáng một tên về, vụ trao đổi này coi như bọn chúng lỗ lớn!
Đáng thương nhất là kẻ dắt trâu kia, bị kéo lê tới mức quần áo rách hết, mặt
mũi lấm lem, máu me be bét, dở sống dở chết, đã thế còn bị bọn tráng đinh
trói chặt áp giải vào trong lũy.
Tận mắt chứng kiến đám người trong lũy cúi người nhặt binh khí, Tào
Tháo cười mỉm quay sang nói với Điển Vi đang đứng bên cạnh: - Trước
đây ta cũng từng nghe nói đến việc dắt ngược trâu đực, hôm nay coi như
được mở mắt rồi, thật là sức mạnh vô song.
Điển Vi cúi khuôn mặt to béo xuống: - Hừm! Cái gì mà sức mạnh vô song
chứ, thuộc hạ cũng có bản lĩnh ấy!
Tào An Dân vừa nghe thấy thế liền phấn chấn: - Điển huynh, huynh có dám
giao đấu cùng hắn ta không?
- Có gì mà không dám? - Điển Vi nhếch miệng: - Ta có mang theo đại kích
đây!
- Vậy huynh đi nhé! - Tào An Dân muốn khích lệ Điển Vi đi.
- Ta với hắn không thù chẳng oán, vậy tỉ thí kiểu gì đây?
- Thử xem sức ai mạnh hơn thôi.
- Thế thì tỉ thí làm gì? - Điển Vi tỏ vẻ hờ hững.
Tào An Dân xua tay: - À... huynh sợ rồi chứ gì, không dám nữa phải
không?
- Được, ta đi.
- Đệ thấy huynh không dám đi đâu. - Tào An Dân liếc ánh mắt vẻ coi
thường nhìn Điển Vi: - Không dám đi thì thôi vậy!
- Ta dám! - Điển Vi thấy An Dân khinh thường mình, bất giác không nén
nổi giận.
Tào Ngang thấy An Dân đang cố ý chọc ghẹo, định tìm cách kìm hắn bớt
gây rối. Ngờ đâu Tào Tháo lại cầm ngang ngọn roi ý chặn lại, dường có ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.