TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 163

Nói thì như vậy, song đối với Tào Tháo, hoàng đế Lưu Hiệp

đã giở trò rút củi dưới nồi, có lẽ đằng sau vẫn ẩn giấu âm mưu nào
khác. Tào Tháo trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên cất giọng hỏi: —
Trong kinh thành còn có động tĩnh nào không? Có đội quân nào
được điều động tới không?

Vương Tư lắc đầu: — Không có chuyện gì. Đổng Thừa,

Phục Hoàn, Vương Tử Phục đều rất an phận, trong cung đang bận
việc chữa bệnh cho tiểu hoàng tử.
— Ngươi thử nghĩ kỹ lại xem, liệu còn có việc nào không để mắt
tới?

Vương Tư cau mày hồi lầu, vẫn lắc đầu nói: — Không...

Đúng là không có...

Tào Tháo bán tín bán nghi, Lưu Hiệp làm bù nhìn lâu năm

như vậy cho Đổng Trác, Lý Giác, sớm đã hiểu rõ một thiên tử hữu
danh vô thực như hắn nên hành xử thế nào, nếu không chắc chắn ắt
sẽ không hành động tùy tiện. Viên Thiệu vừa thống nhất Hà Bắc,
trong triều bỗng xảy ra chuyện này, sao lại có thể trùng hợp như
vậy? Tào Tháo trầm ngâm suy nghĩ mà vẫn không thể lý giải, nặng
nề thở dài một tiếng: — Than ôi... Lệnh quân không nên đồng ý
chuyện như vậy chứ!

Đổng Chiêu sẩm mặt xuống mà rằng: - Quân không nghiêm

thì mất thần, thần không nghiêm thì mất thân, dù phía sau có uẩn
khúc hay không, minh công vẫn cần mau chóng hồi kinh.

Vương Tư cũng nói: — Phải đấy, sứ giả do chư tướng Quan

Trung phái tới cũng sắp đến Hứa Đô rồi, hay là chúa công tiện thể
thử đi gặp mặt bọn họ xem.

— Được. Chia quân một nửa theo ta trở về, nửa còn lại theo

sự chỉ huy của Kiến Võ tướng quân đóng trại ở Ngao Thương,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.