TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 178

tâm trạng buồn bực. — Hoàng tử chính là Lưu Phùng, do Phục
Hoàng hậu — con gái của Phục Hoàn hạ sinh năm ngoái. Lưu Hiệp
có con khi chưa đầy hai mươi, đứa trẻ thể chất bẩm sinh đã không
tốt, nên từ khi sinh ra cứ luôn đau ốm.

—Trẻ con bệnh tật thì liên quan gì đến chính sự? — Tào

Tháo tỏ vẻ khó chịu.

— Thực ra tại hạ cũng từng nghĩ, Đổng Thừa xuất thân từ

hàng tướng cũ của Tây Lương, lúc này thăng quan cho ông ta cũng
có lợi trong việc việc lôi kéo các thế lực ở Quan Trung, có thể bao
dung thì nên cố gắng bao dung. — Tuân Úc cũng không tiện nói rõ
hết ra, — Hay ngày mai chúng ta hẹn Đổng Thừa cùng đến gặp
thánh thượng, vua tôi gặp mặt nói chuyện rõ ràng, nhân tiện tấu
trình chuyện tiêu diệt được Lã Bố.

— Thôi, ta mệt rồi. — Tào Tháo lại ngáp ngắn ngáp dài, —

Không biết lúc nào lại phải dụng binh, ta nghỉ ngơi vài ngày đã.
Lát nữa sai Phồn Khâm thay ta sửa tấu chương dâng lên, đợi Đoàn
Ổi đến rồi cùng đi gặp thánh thượng, có điều cũng chỉ là gặp lấy lệ
thôi.

Tuân Úc biết Tào Tháo đang giận, liền nói khéo: — Vậy thì

tùy ý ngài. Thánh thượng suy cho cùng vẫn còn non trẻ, thần tử
chúng ta cũng nên thông cảm. Tại hạ cáo lui...

Tào Tháo tiễn Tuân Úc, trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu

— Thiên tử mười chín tuổi rồi, cái tuổi này đúng là hừng hực chí
lớn, đương nhiên không thể cam tâm để ta nắm cổ. Nhưng sao
không thử nghĩ xem? Không có Tào mỗ ta thì làm sao có triều đình
này, làm sao có được thiên hạ nhà Hán này? Nếu ta không còn nữa,
ai có thể đối phó với Viên Thiệu đây!

Quan Trung quy thuận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.