TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 230

Uy, ngươi cũng là Quận tướng, đại chiến gần kề, mấy chuyện nhỏ
này há cần ngươi đích thân chạy về? Phái sai dịch áp tải xe ngục
đến cho ta là được.

— Chúa công không biết, Viên Thuật âm mưu liên kết với

Thanh Châu! — Tiết Đễ vội đặt hai mật thư vừa thu được lên soái
án, — Lời lẽ trong này e rằng không phải liên lạc lần đầu, tại hạ
một lòng cảnh giới phía bắc, không ngờ Viên Tự thông đồng với
Viên Thuật. Xin chúa công trị tội không làm tròn chức trách.

— Không phải lỗi của ngươi. Viên Tự tự tìm đường chết,

ngươi ngăn nổi chắc? Về phần Viên Thuật, hoang dâm vô độ khiến
trời đất phẫn nộ, lòng người oán hận, đã bị cô lập hoàn toàn, ta
sớm biết hắn sẽ có ngày rơi vào đường cùng. Nếu không mặt dày
đầu hàng huynh trưởng thì chỉ còn đường chết! — Tào Tháo thờ ơ
như không, mở một phong thư ra đọc, là Viên Thuật tự tay viết cho
Viên Thiệu:
Thiên hạ nhà Hán đã mất từ lâu, thiên tử bị kẻ khác khống chế,
chính quyền trong tay hắn. Cường hào đấu đá lẫn nhau, đất nước
bị chia năm xẻ bảy, khác nào thất quốc phân tranh cuối thời nhà
Chu, kẻ mạnh tất thôn tính thiên hạ. Phù mệnh, điềm lành báo họ
Viên phụng mệnh trời lên làm đế vương. Nay huynh đã có bốn
châu, nắm trong tay trăm vạn hộ dân. Luận về sức mạnh ai sánh
bằng huynh, luận về đức hạnh ai cao bằng huynh? Dù Tào Tháo
muốn vực yếu cứu suy, sao có thể cứu được kẻ tuyệt mệnh? Huynh
hãy thuận theo mệnh lớn, phục hưng thiên hạ!

Tào Tháo đọc xong liền cười phá lên: — Viên Công Lộ làm

chúa đất mấy năm, võ lược tài cán ngày càng kém cỏi, nhưng hay
giả mạo chiếu chỉ nên văn vẻ cũng tiến bộ nhiều. Toàn những lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.