TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 317

Cao Đường Long chẳng thể ngờ được Tào Tháo trở mặt

nhanh như vậy, sợ hãi cầm thư chạy thẳng. Tào Tháo thở phào,
việc có thể làm đều làm cả rồi, kết quả thế nào khó mà đoán biết
được. Ông duỗi thẳng lưng, nghe thấy tiếng kêu của Từ Đà càng
lúc càng yếu dần, cao giọng hỏi:

- Trọng Khang! Được bao nhiêu gậy rồi?
- Ba mươi tư gậy! - Hứa Chử đứng bên ngoài cửa trả lời.
- Thôi đi! Đánh chết hắn cũng có ích gì? Mau chuẩn bị xe, ta

đến chỗ Tuân Lệnh quân thu xếp việc chiếu thư. - Tào Tháo đã
nguôi giận, từ từ đứng lên, - Còn quá nhiều việc cho cuộc đại chiến
sắp tới, mong rằng Lưu Đại, Vương Trung mã đáo thành công...

Nhưng diễn biến của thời cuộc không như mong đợi, đúng

vào lúc Lưu Bị làm phản, một mối nguy khác đã dần nhen nhóm -
Tôn Sách chiếm cứ Giang Đông, từ lâu đã nhòm ngó đất Lư Giang,
vẫn ghi hận việc Lưu Huân cướp châu báu của Viên Diệu nên
quyết định ra tay với hắn. Tôn Sách lợi dụng sự tham lam của Lưu
Huân, sai sứ giả đem vàng bạc châu báu giả vờ kết giao, nhờ Lưu
Huân xuất binh đến huyện Liêu giúp ông ta vây quét thổ phỉ, hứa
sau khi xong việc còn tặng thêm nhiều báu vật. Lưu Huân u mê
hám lợi nên tưởng là thật, không nghe lời khuyên can của mưu sĩ
Lưu Diệp, lập tức đưa quân đến huyện Liêu. Tôn Sách nghe tin
mừng rỡ vô cùng, liền cùng bộ tướng Chu Du dẫn hai vạn quân
đánh úp Hoản Thành - đại bản doanh của Lưu Huân, không những
hạ được thành trì mà còn cướp được cả chỗ báu vật mà Viên Thuật
để lại, rồi giết chết bè lũ phản bội Viên Dận, Hoàng Y... cho thuộc
hạ là Lý Thuật làm Thái thú Lư Giang.

Lưu Huân mất cả chì lẫn chài, địa bàn không còn, của cải

mất sạch, ngay cả chiếc mũ quan cũng bị kẻ khác đội mất, đành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.