TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 43

vẫy hai vai, ương ngạnh không chịu nhúc nhích nửa bước. Hứa
Chử thấy vậy liền quăng cây thiết mâu, xông lên túm lấy Lã Bố,
hợp sức với đám binh lính mới lôi được hắn đi. Lã Bố vẫn không
cam chịu, cố sức giãy giụa, luôn mồm chửi rủa: — Tào Tháo! Lã
Bố ta có công giết Đổng, khắp thiên hạ có ai mà không biết? Nay
thiên tử phong cho ta làm Ôn Hầu, quý hiển ngang với bậc tam
công, ta có quyển giả tiết

3

trước cả ngươi đấy! Nay ngươi nhất thời

đắc thế, lại dám đối xử với ta như vậy? Khi ông đây cùng với
Vương Tư đồ cứu giá thì ngươi vẫn còn bận đấu đá tranh giành ở
Duyện Châu! Ngươi có tư cách gì mà đòi giết ta! — Lã Bố càng
chửi càng hăng, hắn hất mạnh vai khiến đám binh lính nhã nhào ra
đất, ngay cả Hứa Chử cũng phải loạng choạng lùi lại mấy bước.
Mười mấy tên vẫn không giữ được một mình Lã Bố, nếu để hắn ta
lao trở lại chẳng phải sẽ gây ra đại họa sao? Tào Tháo sợ hãi tránh
vào đại trướng, Vương Tất giang hai tay ra chắn chỗ cửa ra vào.
Xoẹt xoẹt xoẹt, một loạt tiếng tuốt kiếm vang lên, mười mấy viên
đại tướng là bọn Hạ Hầu Uyên, Vu Cấm, Nhạc Tiến, Từ Hoảng,
Chu Linh... đều rút kiếm vây quanh Lã Bố, bất quá nên bọn họ
cũng phải liều mạng ngay trong doanh trung quân.

Lã Bố không lao lên nữa, trừng mắt nhìn quanh đám người

kia. Các tướng vây chặt lấy hắn, không ai dám đâm nhát kiếm đầu
tiên. Lã Bố dũng mãnh hơn người, ngộ nhỡ đâm nhầm đứt dây trói,
hắn cùng quá hóa liều cũng đủ khiến cho mọi người lãnh đủ! Đang
lúc giằng co, bỗng nhiên nghe thấy có người cao giọng nói: — Các
vị khoan hãy động thủ!

Quách Gia chen ra khỏi đám đông, giữa lễ vái chào Lã Bố,

nói những lời thấm vào gan ruột: — Lã tướng quân, tại hạ có đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.