TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 547

Bắc, được ông ta hậu đãi nhiều năm, há có thể làm việc bất trung
bất nghĩa?

— Cái gì mà bất trung bất nghĩa, ta không nghĩ được nhiều

như vậy! Dù sao ta cũng đã giết sứ giả, không muốn cũng phải tạo
phản! — Cao Lãm trừng mắt, — Ta đây mặc dù là người thô lỗ,
nhưng cũng biết chim khôn chọn cành cao mà đậu, tướng trung
chọn chúa tốt mà thờ. Hơn nữa cha con Viên Thiệu là người thế
nào chẳng lẽ huynh không biết? Bọn chúng chỉ sủng tín những kẻ
gian trá như Phùng Kỷ, Quách Đồ, bao nhiêu năm nay những lời
trung nghĩa, kế sách hay mà huynh bày cho, hắn đâu nghe lấy một
câu? Chúng ta bảo vệ hạng người bụng dạ hẹp hòi, chẳng khác gì
lang sói ấy, chỉ e sau này sẽ bị chính chúng hại chết! Huynh chưa
thấy chuyện của Trương Đạo, Lưu Huân hay sao?

Trương Hợp đột nhiên thấy ớn lạnh sống lưng: — Ôi...

Trương mỗ mặc dù không phải hạng bạc tình bạc nghĩa, nhưng
cũng không thể hồ đồ mất mạng trong tay kẻ gian! Nếu đã như vậy,
hiền đệ có dự định gì?

Cao Lãm đưa mắt nhìn về phía nam: — Ta thấy Hứa Du

đúng là kẻ sáng suốt, chúng ta có thể đến đầu hàng Tào Tháo.

— Đầu hàng Tào Tháo? — Trương Hợp cau mày, nhưng

thấy quân lính đi theo đã bỏ chạy gần hết, chỉ còn lại đám tâm
phúc và những người bị trọng thương, — Chúng ta chỉ còn lại đám
tàn binh, lúc trước lại đánh nhau với Tào Tháo lâu như vậy, liệu
ông ta có thu nhận chúng ta không? Chỉ e tránh vỏ dưa lại gặp vỏ
dừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.