TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 37

cùng chủ điểm.

“… Về hay Đi? Về, hay đúng hơn trạng thái tâm linh của một con người
nghĩ đến nơi chốn trở về là một miền đất bình yên và quen thuộc, là căn
nhà xưa đầy ắp những kỷ niệm thuở ấu thời, là mái hiên đất nện lồi lõm
vừa nhìn thấy đã ngửi ngay được mùi rơm khô chất đống sau mỗi mùa gặt
dù đã nhiều năm xa cách. Còn Đi hay trạng thái tâm linh của những
chuyến viễn du về vùng trời xa lạ, hứa hẹn những điều mới mẻ nhưng cũng
không kém phần bất trắc, là cái háo hức của những tâm hồn non trẻ muốn
tìm nơi tự khẳng định mình""… Về hay Đi, có phải đó là câu hỏi nhói lòng
của một thế hệ Việt Nam hiện đang sống rải rác khắp nơi trên thế giới, và
sẽ còn là câu hỏi nhói lòng không kém cho nhiều những thế hệ Việt Nam
mai sau trưởng thành nơi xứ người" (Đi hay Về? – T. Vấn)

Đắc ý với bài viết chứa cả tâm trạng của lớp nguòi cùng lứa, cùng thời phải
ra đi và muốn được trở về. Gợi tôi đọc lại những điều mình đã viết từ
những năm qua với những bâng khuâng hằn vết trong tâm.
Từ nửa vòng trái đất, nhìn xuyên đại dương, vẫn luôn thấy bên kia bờ:

"... Bên kia bờ, xưa - đi vào kỷ niệm
những núi sông, đồng cỏ, thác hồ
mái rạ vàng theo chiều đổ nhấp nhô
nghé ngọ về chuồng, em ru điệu nhớ
Bên kia bờ, xưa - mãi là sự sống
theo nhịp rung cảm nhận của anh, em
dẫu muôn trùng xa, không thể nào quên
những hẹn ước, những chân tình gởi lại!..."
(bên kia bờ - thơ Cao Nguyên)

Vậy mà biệt ly, vậy mà xa cách muôn trùng!? Ôi nhớ! Nỗi nhớ ray rứt trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.