TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 41

chảy dọc đời tóc bạc hóa mây xanh
Sài Gòn ơi! thương quá tiếng Em, Anh
biết dỗ ngọt suốt bốn mùa hoa, trái
áo dài Mẹ, em vẫn còn giữ mãi
từng đường thêu dấu ái vẫn còn xinh..."

(Sài Gòn – Em và chiếc áo dài – thơ Cao Nguyên)

Bằng ấy những nỗi nhớ về quê hương chất đầy trong ký ức. Bạn nói đi,làm
sao tôi chẳng mong Về? Dẫu trong lòng còn nỗi phân vân:

"mai Về
chứ chẳng phải Đi
Đi là hồi nẳm,
tưởng Đi không Về
phân vân
mãi chuyện Đi, Về
làm sao lòng biết
chắc Về hay Đi
quê nhà
hương hỏa, triều nghi
tổ tiên hiển hiện
sao Đi không Về
quẩn quanh
đau cuộc sơn khê
người cho tôi biết
nên Về hay Đi
Việt Nam!"
(phân vân - thơ Cao Nguyên)

Trả lời chưa được từng ấy câu hỏi. Liệu lòng mình có thanh thản khi Về nơi
còn nặng lòng với "hương hỏa, triều nghi"? Thời gian đang cuối bờ Tháng
Chạp, Tâm đang giữa vòng luận thức Về, Đi. Đành tản mạn vài dòng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.