TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 55

gởi lời tri kỷ vào thơ
phối âm khúc tình tuyệt mỹ
khởi duyên hệ lụy vô bờ!

Cao Nguyên

Có thể từ một ngẫu nhiên như chiều nay, trong cái lạnh còn mơn man trong
đầu Xuân miền Đông Bắc Mỹ. Chợt thấy thèm một bếp lửa quê nhà. Có lẽ
cảm được cái thèm này, mà thằng bạn - giữa thân và sơ - cho ngồi nơi
phòng khách với tí tách lửa reo trong lò sưởi, với chút nồng của hương
wishky. Và đặc biệt, nghe Trịnh Vĩnh Trinh hát nhạc TSC... Để lại ngẫm về
ơn người khi "dòng sông đã qua đời", để "níu tay nghìn trùng", để "yêu
trong nỗi vui đợi chờ"...

Chữ và Nghĩa tuyệt vời ,., đọc để thấm, nghe để ngấm... Thơ và Nhạc
không bao giờ khép (chứ đừng nói là đóng) lại cánh của âm hưởng. Đó
cũng là lý do thơ tôi không thường để lại tháng năm sau mỗi bài. Trừ những
bài phải mang cột mốc thời gian để thấy sức tàn phá của bom, của lửa... cho
niềm đau như vết cắt đương thời trên một không gian tôi đi qua và thơ ở
lại!

Tình yêu, không có trước và sau của chữ nghĩa trong thơ. Dẫu một chốc
làm nên cuộc tình, nhưng khó mà bỏ quên hay xóa mất cuộc tình như một
cái click trên keyboard để lại khoảng trống. Sau khoảng trống hư vô đó,
vẫn hiện hữu em, hiện hữu người và hiện hữu dòng sông!
Và thế là có "ơn em" trong đời. Ơn từ ý, từ lời ở đâu đó gởi tới chạm nhẹ
Lánh lên và Lóng lại trong lòng mình, đủ làm những nốt thơ rung lên như
tiếng hạc vọng cuối trời.

Tiếng hạc lưng mây!
Tiếng hạc quê mình!
Tiếng hạc của tình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.