TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 61

nhìn xuyên đêm tìm kiếm lại nụ cười
tiếc
những nụ cười xưa, giờ đã mất
trên chính anh và của bạn bè anh
vậy mà lúc hoàng hôn anh sắp tắt
nhìn cháu con, ánh mắt chợt long lanh
tiếc
khi anh đi, mình lại không được gặp
nhìn anh thôi, không dám nhắc gì đâu
chỉ lời nói còn trong tim là thật
còn mọi điều, rất tiếc - đã là không!
Cao Nguyên

Tôi gặp anh Phạm Huấn chỉ vài lần trong thời gian quân vụ ở Pleiku, không
quen lắm nên chưa được thân, chỉ là cảm mến tính cách và văn phong của
anh.

Đâu ngờ bài thơ này lại là một sợi dây nối kết tình thân ái giữa tôi và anh
Nhất Tuấn - bào huynh của anh Phạm Huấn.

Hôm qua, anh Nhất Tuấn nói sẽ chuyển bài thơ đến chị Minh Hà - vợ anh
Phạm Huấn. Ô hay, cái vòng quay thời gian đã tạo nên mối ân tình huyền
diệu giữa những tấm lòng mang ơn chữ nghĩa.

Mà chữ nghĩa cũng lạ, có gì đó rất quen quen giữa 2 bài thơ: Thăm Người
Lính Cao Nguyên (Nhất Tuấn - 1964) và chiều trên cao nguyên (Cao
Nguyên - 2004). Bốn mươi năm, lịch sử chuyển dịch qua mấy chặng
đường, mà chữ nghĩa vẫn một mạch đi:

Đây có những người trai/Của núi rừng đất đỏ

ngày xưa, nay

nghe

gió reo

lời hát/ngỡ tiếng bạn về/từ cõi trăm năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.