TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 20

Khi đến mương Dân thì tự nhiên con chim xanh ở đâu xuất hiện. Con chim
với bộ lông xanh tươi, xanh hơn cả màu xanh lá mạ, và đẹp hơn hết những
màu xanh khác, cái đuôi trục lúc, cái mỏ vàng, dài, nhọn hoắc, đang đậu
trên một khúc cây khô bên bờ mương. Nó là con bói cá. Thanh cũng chưa
bao giờ nghe tiếng con chim bói cá kêu làm sao. Ðang đậu tự nhiên nó bay
là là trên mặt nước, rồi nó cất mình bay thẳng lên không trung. Nó đứng
một chỗ trên đó, giống như có một sợi dây vô hình cột nó trong giữa trời
đất. Nó lức láo soi cặp mắt nhìn xuống mương nước. Đùng một cái, như sợi
dây treo bị đứt, nó lao mình cắm thẳng xuống mặt nước; Rồi ngay lập tức
như có một sợi dây thun giựt ngược thân hình nó trở lại không trung, và
trong cái mõm vàng khè của nó là con cá nằm ngang, cố vùng vẫy tìm lối
thoát. Nó lại mang con mồi về đậu trên khúc cây khô trơ trụi bên bờ
mương. Thanh đang đưa mắt nhìn theo con bói cá tự nhiên nó bị níu kéo
bởi những con cò trắng, chân dài, cổ cao, thân hình trắng nõn, vẫn lê những
bước chân âm thầm đi tìm từng con cá con mà lòng khâm phục mỗi khi
nhìn thấy con bói cá rơi mình từ không trung. Thanh thầm phục những con
cò trắng, hình ảnh của sự kiên nhẫn hơn mọi sự kiên nhẫn khác.
Trời vừa hừng đông, Thanh gánh gánh đậu phụng theo mẹ rời nhà để xuống
chợ Vam. Con đường thẳng tắp chạy từ đầu làng đến cuối xóm, hai bên
đường là những lùm tre già rậm rạp, cao vút. Mặt trời mới vừa lấp lé từ
phương Ðông mà bóng người đã tấp nập trên khắp ngõ đường làng quê.
Thanh quảy gánh đậu phụng lúp xúp chạy trên con đường làng xuống chơ.
Qua khỏi Ðồng Xuân, Mễ Hưng rồi đến đập Bến Thóc là đến gò Rộng với
biết bao cây thông nằm ngay hàng thẳng lối. Thanh thấy như mình được
mở rộng với thế giới bên ngoài, tiếng thông reo, những lối đi mòn trên bãi
cỏ, rừng dương, và tiếng còi tàu rít lên từng hồi của đoàn xe lửa báo hiệu
con tàu sắp đến sân ga. Hình ảnh nầy Thanh chưa bao giờ thấy ở nơi chân
núi hẻo lánh xa xôi. Qua khỏi gò Rộng một khúc là ngôi chợ sầm uất buôn
bán đủ thứ hàng hóa và người đi chợ sao đông đến thế! Không như ngôi
chợ bé tí ở làng mà hằng ngay Thanh vẫn đến.
- Bà Chi , tiếng gọi của người chủ tiệm Ðậu Không Vỏ, đem đậu vô đây
cân đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.