TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 63

Bà cô nhìn người sư bên đường rồi phân vân.
- Không được đâu, để tui đi tìm ngôi chùa kia. Rồi bà dẫn đứa bé tiếp tục
đi.
Trời đã về chiều, bà cô lủi thủi dẫn đứa bé mà không biết mình đi về đâu.
Thỉnh thoảng quay đầu lại thì thấy vị sư kia vẫn còn đứng ngó theo. Bà tiếp
tục đi một quảng đường, nhìn lại vẫn thấy nhà sư quay đầu nhìn bà và đứa
bé. Ánh sáng bang chiều càng lúc càng dịu dần mà đường đến chùa thì dài
hun hút, lòng bà cũng băn khoăn. Nhìn tương lai mù mịt của đứa bé bà
đành ngoắt tay gọi nhà sư bên đường và đồng ý trao đứa bé cho nhà sư.
Như mừng được của quý, vị sư ân cần mời bà theo về nhà.
Ngôi nhà nằm bên trong hẻm. Người sư già nói rằng ngày xưa sư tu ở chùa
lớn, sau này ông về lại nhà và biến ngôi nhà thành ngôi chùa nhỏ. Hằng
ngày người sư có năm sáu tín đồ theo tu trong nhà. Câu chuyện ngừng lại
khi chén trà vừa cạn. Bà cô nhìn đứa bé ái ngại với lòng thương xót. Bà
chào vi sư rồi quay qua đứa bé:
- Thôi con về với bà.
- Không, con không về đâu, con ở lại với chùa này. Đứa bé lể phép đáp.
Bà cố ý nói như thế để xem phản ứng đứa bé ra sao. Nhưng sao lạ, bà
không cho đứa bé biết ý định bà đem nó cho chùa mà sao giờ nó lại không
chịu ra về! Bà cô nhìn đứa bé và hỏi lần nữa, nó vẫn nhất định ở lại chùa!
Trời đã xẩm tối, bà cô chào vị sư, gởi gắm đứa bé, bà ẳm nó lên đặt một nụ
hôn lên má rồi bà ra về.
Kẻ tu hành không ăn thịt và ngôi chùa này cũng vậy, họ ăn chay trường.
Nhà sư nhìn đứa bé ốm yếu, ăn chay trường làm sao nó lớn được. Trong
lòng vị sư thấy thương xót nên dặn nhỏ một chú tiểu:
- Con hãy ra chợ mua ít thịt cá về cho thầy.

- Nhưng chùa ăn chay trường mà thầy.
- Hãy cho đứa bé ăn thịt cá một thời gian cho nó đủ sức lớn rồi hãy cho nó
ăn chay con.
Một hôm vị sư trù trì chùa gọi đứa bé và hỏi:
- Mẹ con đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.