TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 62

hai anh em nhưng người em nghèo rớt mồng tơi. Ngoài ra chỉ còn mấy
người cô và bà con thân thuộc. Cuộc đời của gã là những ngày say vùi.
Trong cảnh đời trơ trụi, hai đứa bé lớn lên bên nhà ngoại được bốn tháng,
khi số tiền đền án mạng đã đến ngày khô cạn thì bà ngoại lại kêu người đàn
ông nghiện rượu về:
- Tao thấy trách nhiệm nuôi hai đứa nhỏ là của mầy đó.
- Nhưng mà tui đã để lại 20 triệu cho má nuôi hai đứa nhỏ kia mà?
- 20 triệu làm sao đủ, đã tiêu xài hết rồi.
- Bốn tháng hai đứa nhỏ làm sao tiêu xài hết 20 triệu?
- Nhưng mà tao nói hết là hết.
- Vậy bây giờ má tính sao?
- Thì mầy phải đóng tiền nuôi con chớ tính sao bây giờ.
- Tui có tiền đâu mà đóng cho má.
Một gã say rượu làm gì ra tiền mà nuôi con! Nhưng rồi người đàn ông
nghiện rượu cũng tìm đến những người cô và anh em bà con để nhờ vã. Lá
lành đùm lá rách, anh em bà con hùn tiền nhau nuôi hai đứa nhỏ. Đứa lớn
theo cha sống nay đây mai đó và đứa nhỏ hai tuổi về ở với bà cô. Nhưng rồi
cuộc đời cũng không trôi chảy êm xuôi, bà cô già nua không còn sức lực để
lo cho đứa bé. Rồi một hôm những bà cô ngồi bàn với nhau, họ đồng ý đem
đứa bé hai tuổi trao cho chùa.
Nhìn đứa bé trai khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt hiền như bụt nhưng đượm
một nét buồn sâu kín. Cuộc đời của em chắc là không sinh ra dưới vì sao
sáng.
Ngày nọ bà cô dẫn đứa bé lên xe về Thủ Đức tìm ngôi chùa do người giới
thiệu. Trời đã về chiều, hai bà cháu trên đường cát bụi tìm người hỏi hang.
Bà cô gặp một vị sư bên đường, bèn hỏi:
- Thầy chỉ dùm tôi ngôi chùa lớn ở vùng này.

- Bà tìm đến chùa lớn làm gì giờ này?
- Tui muốn tìm đến chùa để cho đứa bé này.

- Ồ! Tốt quá, tui đang cần một đứa bé đây, bà cho tui đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.