TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 60

người mẹ thân yêu khác, lên thành phố. Bỏ cái cuốc xuống, Mẹ đặt trên vai
cây đòn gánh, và bước chân Mẹ dẫm đều trên đường phố đông người, làm
người bán hàng rong. Một ngày của Mẹ lại bắt đầu như xưa, dài đăng đẳng.
Trong một lần tai nạng nghề nghiệp Cha đã ra đi. Để lại một mình Mẹ thân
cò lặng lội bờ ao, nhọc nhằn năm tháng chi chít nuôi con ăn học. Rồi những
đứa con của Mẹ cũng đến ngày khôn lớn. Từng đứa dìu dắc nhau ra đi, để
Mẹ ở lại trên mãnh đất quê hương.
Một đời người Mẹ đi qua. Khi Cha qua đời Mẹ vẫn ở vậy nuôi con, bây giờ
con khôn lớn, con đã ra đi. Những năm tháng mòn mõi trên quê hương, Mẹ
vẫn mong ngón tin con, như ngày xưa con vẫn ngồi trên thềm trông Mẹ về
chợ.
Rồi một ngày con trở về mang Mẹ đi. Là ngày con đã thành nhân. Ơn sinh
thành nuôi nấng bây giờ con mới được đền đáp. Mười lăm năm qua Mẹ về
ở với các con bên đây, bây giờ Mẹ già rồi, Mẹ lại muốn về với quê hương,
với chị, với anh của con. Chỉ vậy thôi, vậy là Mẹ sẽ về. Mười lăm năm trôi
qua mau quá, con tham lam muốn có thêm mười lăm năm nữa, chắc được
chứ, phải không Mẹ.
Hôm nay là ngày của Mẹ. Cánh cửa phòng của Mẹ vẫn đóng kín, và tiếng
nói của Mẹ cũng không còn đâu đây. Con xin cám ơn đời đã ban cho chúng
con người Mẹ tuyệt vời, suốt đời tận tụy vì con. Không ngại nắng sớm mưa
chiều, Mẹ đã quên đi nữa cuộc đời của Mẹ, để quảy gánh trên vai nuôi anh
em chúng con ăn học thành tài. Công lao của Mẹ to quá, như nước trong
nguồng lai láng. Mà con không biết dùng từ ngữ nào mới nói xiết, nên, con
chỉ xin gởi về Mẹ nụ hôn và một bông hồng, cho Mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.