ở lại nhà.
Mẹ là con dâu trưởng, Cha có một đàn em, nên Mẹ cực muôn chiều. Vừa
phải lo cho Nội, lo cho em chồng, thức khuya, dậy sớm. Một ngày của Mẹ
dài đăng đẳng. Vậy mà cũng không được yên. Sau lần Mẹ giận bỏ về nhà
Ngoại, Nội lên xin lỗi và đưa Mẹ về. Rồi Mẹ có mang anh Hai. Ngày sinh
nở Mẹ về bên Ngoại.
Sau ngày sinh anh Hai, Mẹ đòi Cha về ở trên này. Vậy là Cha phải rời Núi
Ðồi về Ðồng Xuân cùng Mẹ. Ngày xưa ông Nội quê ở Ba Bình nằm cạnh
Ðồng Xuân, nhưng vì theo quê vợ nên ông Nội mới về sống ở Núi Ðồi.
Bây giờ Cha trở về Ðồng Xuân với Mẹ, ông Nội cho Cha mảnh vườn ở Ba
Bình làm nhà ở. Từ đó Cha Mẹ ra riêng, và lập nghiệp ở Ba Bình.
Những năm đầu ra riêng Cha không có đủ ruộng đất để làm nuôi gia đình,
nên Cha theo người ta vào Bình Ðịnh làm kiếm tiền. Vậy là Mẹ ở nhà một
mình với anh Hai. Nhờ có Ngoại ở một bên, và Ngoại rất thương anh Hai,
đi đâu Ngoại cũng đèo anh Hai trên lưng. Cho nên Mẹ đỡ một tay để lo
công chuyện trong nhà. Sáu tháng trời Cha vẫn đi vắng, và sáu tháng trời
đã huấn luyện cho Mẹ thành một người vợ, một người Mẹ đảm đang lo cho
gia đình. Nhưng sáu tháng phòng không lẽ bóng, chắc Mẹ cũng buồn lắm!
Còn Cha, phần thì làm không được bao nhiêu tiền, phần thì bệnh họan liên
miêng, muốn trở về nhà mà không có tiền và phương tiện. Một hôm, tiếng
đồn Cha bị bệnh nặng mà không có đủ tiền đi về đến tai Nội. Nội phải lặng
lội đường xa để mang Cha về. Sau đó Nội cho Cha thêm đất để ở nhà làm
ăn. Và cũng từ đó một tay quán xuyến của Mẹ đã giúp Cha gây dựng nên
sự nghiệp.
Rồi các anh, các chị nối tiếp nhau chào đời.
Mẹ dành dụm có cái ăn cái để, rồi xây nhà, dựng chòi mía, làm đường, làm
bờ xe nước. Ðâu có ai nghĩ rằng con gái út của Ngoại lại quán xuyến đến
thế. Nhưng có ai biết đâu, Mẹ là hình ảnh của bao nhiêu người Mẹ Việt
Nam. Cần kiệm lo cho gia đình, con cái, mà cả tấm thân của Mẹ suốt đời
vẫn nhọc nhằn. Nhưng rồi chiến tranh đến, thiêu rụi bao nhiêu công lao mồ
hôi nước mắt của Mẹ. Coi như công dã tràng, Mẹ lại cùng Cha mang con
cái của Mẹ rời xa bom đạn để làm lại cuộc đời. Thế là Mẹ cũng như những