TẬP TRUYỆN NGẮN NGUYÊN BÌNH - Trang 17

khác nhau nhiều quá. Ngôi trường cũ bé tẹo có đúng một phòng, hai lớp
phải học chung, mái ngói thủng nhìn thấy cả trời, tường đất mưa trôi nham
nhở, bàn ghế cái gãy cái xiêu. Học sinh đứng tụm lại chỉ được một dúm,
hôm nào mưa gió thì ít lắm, chỉ được vài người là cùng, hai lớp dồn lại vẫn
chưa thành một lớp.
Vừa đến nơi Sùng sà ngay vào hội chơi cù bỏ mặc tôi lạc lõng một mình
giữa tiếng hò hét ồn ã cười nói. Tôi đứng nhìn một lúc rồi đi về phía lớp.
Nhiều lớp quá, tôi ngơ ngác tìm lớp của mình. Một bàn tay vỗ vào vai làm
tôi giật mình.
- Bạn học lớp nào?
Tôi quay lại gặp nụ cười thân thiện.
- Tớ học lớp 5B. - Tôi trả lời. - Tớ chưa biết lớp ở chỗ nào.
- Cùng lớp với tớ, ta đi chứ nhỉ.
Tôi theo người bạn mới đi dọc hành lang, leo lên những bậc cầu thang như
leo những bậc đá nhà chúa đất Sùng Xúa Chư lên tầng hai. Ở trên cao nhìn
xa tận tới bờ sông, có vài người đang kín nước, vài người đang giặt áo váy.
Lớp học ở gần cầu thang, mấy cô bé đứng gần đó liếc mắt nhìn tôi rồi tủm
tỉm cười. Tôi theo bạn vào trong lớp. Hình như có gì lạ, mọi người vội
ngưng câu chuyện nhìn tôi, lát sau lại ồn ào như cũ. Tôi ngồi vào hàng ghế
thứ ba từ trên xuống gần chỗ người bạn mới quen.
- Cậu tên gì? - Người bạn mới hỏi tôi.
- Chơ, Vàng Mí Chơ. Thế còn cậu?
- Sá, Sùng Mí Sá. Cậu mới đến học à?
- Ừ.
Tôi và Sá ngồi nói chuyện với nhau đến khi trống báo vào lớp. Mọi người
ngồi vào chỗ của mình. Cả trường nhanh chóng lắng đi tiếng ồn ào. Nơi
hành lang có tiếng bước chân rồi cô giáo bước vào. Cả lớp đứng dậy chào.
Cô giới thiệu bốn học sinh mới của lớp trong đó có tôi. Giọng cô thanh
trong, ngọt lịm như mật ong rừng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.