TẬP TRUYỆN NGẮN NGUYÊN BÌNH - Trang 22

- Đúng là đi Thác Tiên, nhưng tao cũng không chắc lắm, nghe nói ở đó có
một bãi đá tuyệt đẹp, ngày xưa là nơi các nàng tiên xuống tắm. Tao đoán là
có thác. Hôm nọ đi ngang qua chỉ nhìn thấy bên ngoài, chưa biết bên trong
thế nào...
Đúng là cái thằng chỉ giỏi nói khoác, cái gì cũng nhất, cái gì cũng tuyệt vời
và trên cả tuyệt vời. Biết thế này không nhận lời đi cùng có phải đỡ mệt
không, ở nhà đọc cuốn sách mới mượn có lẽ còn hay hơn nhiều.
- Chúng mày, có đứa nào mang dao theo không? - Sùng hỏi.
- Để làm gì? - Một thằng hỏi lại.
- Để dọn đường chứ làm gì nữa. Không hả, đợi tao một tí.
Sùng chạy đi. Mấy thằng đứng lại đợi.
- Chúng mày có nghe nói đến Thác Tiên bao giờ chưa? - Một thằng hỏi.
- Chưa. - Mấy thằng trả lời.
- Liệu thằng Sùng có lừa chúng mình không nhỉ.
Đúng lúc đó Sùng chạy đến với con dao quắm sáng loáng có tra thêm một
đoạn cán gỗ trên tay. Cả bọn lại lục tục kéo đi.
Hết con đường mòn, Sùng nói:
- Ta cứ ngược sông mà đi.
Đường từ đây gập gềnh toàn đá và cây bụi mọc um tùm. Mặt trời ló rạng.
Dòng sông lóng lánh ánh bạc. Chim hoạ mi từ khu rừng gần đó đua nhau
hót...chíu...chíu... Sùng đi trước, cả bọn theo sau, thỉnh thoảng nó vung dao
phát những cây mọc cao chắn lối cho bước chân được dễ dàng hơn. Càng
ngày đá càng nhiều, cây càng cao, đường đi càng khó. Bên phải vẫn là dòng
sông thao thiết chảy.
Bỗng phía trước hiện ra một dãy núi cao ngất, nhìn lên hoa cả mắt. Chung
quanh im ắng đến rợn người. Bước chân đã mỏi nhiều không ai bảo ai đến
một khoảng nhỏ bằng bằng đều đột ngột dừng lại.
- Chúng mày sao thế? - Sùng hỏi.
- Nghỉ tí đã. - Mấy đứa cùng nói.
Mỗi đứa ngồi xuống một góc, không ai nói với ai câu nào. Sùng có vẻ sốt
ruột hết đứng lên lại ngồi xuống, lại đứng lên. Một lúc sau, Sùng hỏi:
- Đi tiếp chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.