TẬP TRUYỆN NGẮN NGUYÊN BÌNH - Trang 23

Đợi mãi không thấy ai trả lời.
- Đi hay về? - Sùng hỏi lại lần nữa.
- Đi. - Một giọng thều thào cất lên.
Con đường từ đây rẽ sang hướng khác không còn nhìn thấy dòng sông nữa.
Bước chân chênh vênh trên mũi đá tai mèo sắc nhọn.
- Chúng mày đi cẩn thận đấy. - Sùng nói.
Chẳng đứa nào nói câu gì, sự sợ hãi hiện lên khuôn mặt từng đứa, bước đi
dè dặt hơn, gió thổi lạnh ngắt. Tiếng cất cánh của con chim cũng làm ai nấy
giật mình.
Đi thêm một đoạn bỗng nghe có tiếng nước róc rách chảy khi xa khi gần,
tiếng ầm ù như gió thổi ống bương khi rõ khi thưa. Mỗi người theo đuổi ý
nghĩ riêng của mình, sự mệt nhọc đang chuyển dần sang sự sợ hãi.
Tự nhiên thằng Sùng đứng sững lại, mấy thằng đi sau không để ý suýt va
người vào nó, phía trước đột ngột hiện ra một cái hang lớn.
- Chà, đẹp quá! - Sèo thốt lên.
Mấy đứa khác cùng nói:
- Đẹp thật!
Phía trên đỉnh hang thạch nhũ ngàn năm rỉ ra vón lại thành những chiếc
răng nanh khổng lồ nhọn hoắt. Có vài cái răng dài xuống tận đáy thành
những cái cột nâng đỡ vòm hang. Bên cạnh đó có cả trăm nghìn hình thù
được thiên nhiên sáng tạo với những kích cỡ to nhỏ khác nhau cho con
người những liên tưởng bất ngờ, thú vị. Phía dưới tuôn ra dòng nước trong
vắt, có vài con cá đang lượn lờ đùa nghịch. Phía trong là một vùng tối hun
hút vọng ra những tiếng ầm ù. Ở góc khuất có hình bốn cô gái đang tắm, tôi
nghe như tiếng cười đùa vẫn còn lẩn khuất đâu đây.
- Vào trong chứ? - Sùng hỏi.
- Vào. - Mấy đứa cùng nói.
Cả bọn vào trong hang rờ tay lên những khối thạch nhũ óng ánh, một cảnh
giác tê tê nơi đầu ngón tay. Tôi đến gần bốn cô gái. Nghe như vọng trong
tiếng gió: "Nhà ngươi đến đây làm gì? Nhà ngươi dám xâm phạm vùng
cấm của bọn ta ư? Nhà ngươi còn trố mắt ra nhìn thế à?..." Tôi thấy mặt
mình nóng ra giữa lòng hang lạnh buốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.