TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 183

Tất Tiểu Thanh chỉ cười, lạnh nhạt nói: "Thực ra trốn hay không trốn

cũng chẳng có gì quan trọng, cô nghĩ tôi rời khỏi Thượng Hải tới nơi khác
thì ông ấy không tìm được tôi chắc?"

"E là ông ấy đã biết cô ở đâu rồi, chỉ chưa ra tay đấy thôi, đó chính là lý

do vì sao ông ấy đột nhiên bảo tôi không cần bắt ma nữa."

"Đúng thế." Tất Tiểu Thanh gật đầu, lá trà trong cốc sứ cầm trên tay đã

nở bung, giữa cô ta và trà, giống như có điều gì đó muốn tỉ tê tâm tình,
không khí rất êm dịu tĩnh lặng, "Nhưng có thế nào tôi cũng không cam
tâm."

"Không cam tâm chuyện gì?" Đỗ Xuân Hiểu nhìn quanh, thấy trên giá

giày cạnh cửa có một đôi giày da của đàn ông, lập tức đoán ra có người
sống cùng cô ta, thầm lấy làm ngạc nhiên: Chuyện đã đến nước này sao còn
không chạy trốn?

"Không cam tâm bị người ta hãm hại." Vành mắt Tất Tiểu Thanh tức thì

ửng đỏ, bấy giờ mới để lộ ra vài tia lửa hận.

"Tôi cũng biết cô không cam lòng nên mới giả ma giả quỷ hù dọa mấy bà

vợ lẽ của ông chủ Tần." Đỗ Xuân Hiểu lên cơn vật thuốc toàn thân bứt rứt,
có điều ở trước mặt người đàn bà thoát tục này, cô không dám tỏ ra suồng
sã, tựa hồ chỉ cần để lộ ra thói xấu nào đó, sẽ lại càng thấy thua kém người
ta. Thế nên sau khi ho khan một tiếng, cô tiếp tục truy hỏi, "Nhưng vì sao
phải dọa bọn họ? Ai đã hãm hại cô?"

"Không biết ai là người hãm hại tôi, nhưng vốn dĩ bức ảnh trên tờ báo lá

cải đó chẳng có gì, Tần Á Triết lại không phải người không màng đạo lý..."
Hẳn là do nhắc đến tình cảm vợ chồng, Tất Tiểu Thanh có vẻ hơi nghẹn
ngào.

Đỗ Xuân Hiểu bỗng dưng nhớ tới cái chết kinh hoàng của người vợ bé

Nguyệt Trúc Phong, không khỏi nghi ngờ đầu óc Tất Tiểu Thanh có vấn đề,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.