TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 212

Gã dường như cảm nhận được tấm lòng của chị, ôm chị vào lòng, bóp

lấy bầu vú phải. Toàn thân chị mềm nhũn, thoắt chốc như quay trở lại tuổi
mười sáu.

"Vậy thì cũng phải có người gánh lấy trách nhiệm này chứ." Gã vừa cắn

nhẹ vành tai chị, vừa đè chị xuống, giữa hai chân chị nóng ran, hai tay vì
thế lại càng ôm rịt lấy gã.

"Phải, trước kia định bắt Thi Thường Vân gánh, kết quả thằng ranh ấy

xem ra lại thông minh hơn xa vẻ bề ngoài, chúng ta buộc phải nghĩ cách
khác thôi."

Gã dường như hưng phấn cao độ, đã đâm sâu vào chị, chuyển động nhịp

nhàng, có vẻ thông thả ung dung, nhưng đã khóa chặt mục tiêu. Chị không
kiềm chế được, rướn người hôn gã, gã đưa tay ấn trán chị xuống, không để
chị lại gần mình, dù dưới thân vẫn đan dính lấy chị. Chị đành chịu khuất
phục, nhưng mơ hồ cảm thấy động tác của gã có vẻ chậm chạp hơn thường
ngày, như thể đang để tâm đến chuyện khác.

Là chuyện gì nhỉ? Chị nhất thời mê muội, đấn tận khi hai tay gã đè lên

động mạch chủ nơi cổ mình, chị mới bàng hoàng sực tỉnh.

"Tiểu Yến, đừng nên trách anh." Gã nói dứt lời, lực tay siết mạnh thêm.

Chị lập tức mất đi mối liên kết với không khí, hai chân bắt đầu co giật,

không thể tưởng tượng dù đã bị gã nghiến răng nghiến lợi bóp cổ, cái
dương vật kia còn chặn đứng cả nỗi sợ của chị, chị cảm thấy vùng kín kia
đang không ngừng co bóp, nên quyết định buông xuôi, từ bỏ chuyện kháng
cự, tận hưởng hết sức có thể.

"Anh đã định làm thế này từ lâu rồi phải không?"

Chị dùng ánh mắt nói chuyện với gã, muốn thổ lộ đôi điều cảm xúc, cùng

chút quyến luyến giữa lúc hấp hối. Thời khắc cận kề cái chết, chị còn lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.