TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 314

ngon có món cá bream mới bắt được đem chiên. Rồi Delie tiếp tục làm việc
thêm với bản vẽ và mãi đến xế chiều cô mới nhớ là chiếc Philadelphia tách
bến hồi hai giờ.

- Trời ơi! Trời! - Delie kêu, bỗng chốc nhận thấy ý nghĩa của hàng loạt

tiếng còi tàu hú mà cô có nghe một cách mơ hồ lúc nào đó. Delie gom góp
mọi thứ và vừa chạy vừa từ giã và cảm ơn vội vàng.

Brenton nhìn cô dữ dội, miệng của anh căng thẳng và nghiêm khắc.
- Tôi nghĩ là cô hiểu chúng tôi đã lên máy gần một tiếng đồng hồ. Đã

gần ba giờ rồi, cô đã ở đâu vậy chứ. Ben đang chạy tìm trong thành phố,
còn tôi thì giật còi đến phát mệt.

Delie nói, giọng nhỏ nhẹ:
- Em hối hận quá, Brenton. Em đang vẽ, và em quên mất thời giờ.
- Vẽ! Nếu việc vẽ của cô mang lại cái gì đó thì không đến nỗi tệ như thế

này. Nhưng đó chỉ là một sự lãng phí rõ ràng về thời gian và về tiền bạc,
theo như tôi thấy.

Những lời nói giận dữ nổi lên trong lồng ngực của Delie. Còn những sự

lãng phí thời gian và tiền bạc mà anh bỏ vào việc cải tiến của anh để có một
chiếc tàu hoàn toàn tốt thì sao? Sao anh biết Delie đã lãng phí thời gian của
cô? Câu nói không có ý nghĩa gì cả; họ không nói chung một ngôn ngữ.
Delie nuốt giận khó khăn nhưng cô thấy cần im lặng. Cô thề rằng cô sẽ làm
cho anh nuốt lời nói này. Và nếu anh chỉ nghĩ là tiền bạc mới làm cho cô có
phần nào giá trị, thì cô sẽ làm ra tiền.

Trong chuyến tàu về bến xuất phát, Delie làm việc rất căng, hoàn tất các

bức tranh về bờ dốc dựng đứng sau khi có dịp nhìn lại các mẫu vẽ và thực
hiện một kiểu phối hợp các cảm tưởng; cái mà cô gọi là vẻ độc đáo của bờ
dốc đứng sững với đá lâu đời, tự nhiên và màu đất sét nhiều sắc của nó. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.