TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 407

thể nhìn cảnh vật đi qua những dãy bờ sống động, cầu tàu Morgan ồn ào,
nhưng anh không mở miệng nói một lời về sự di chuyển của con tàu, không
quan tâm gì về các hoạt động của nó, thời khoá biểu của nó. Từ khi bị tai
nạn, anh như chối bỏ hoàn toàn cái phần đời sống đó của anh.

Cuộc sống bây giờ - cả một cuộc sống náo nhiệt với các cuộc tranh

giành, những chuyến chạy đua, các cuộc cãi vã, chuyện tàu cháy và đụng đá
ngầm, bia và gái, thủy thủ đoàn bướng bỉnh, bơi và lặn - tất cả những cái đó
giờ thu hẹp trong một căn phòng nhỏ; sự chăm sóc của người vợ mà anh
không còn ôm được trong đôi tay, sự ân cần trong các bữa ăn đã đánh tan
phần nào nỗi buồn chán của ngày dài.

Chiếc tàu đã đến gần chỗ quanh cuối cùng của bãi Long Reach, một

trong rất ít nơi con sông chảy thẳng hơn một hai dặm.

Cô nhìn đàn bồ nông, chúng thôi bay, đáp xuống một vùng đất yên tĩnh

khuất sau một hàng cây. Sương mù từ dòng sông dâng lên giống như hơi
nước của con tàu.

Delie, người đã một thời tham gia ngành hội họa với cái tên Delphine

Gordon, cảm thấy lòng bồn chồn xúc động. Ôi phải chi được dừng lại, ở lại,
ở lại thật lâu một chỗ để đôi mắt cô ghi nhận đầy đủ, sau đó sẽ chuyển cảnh
vật vào trong khung vẽ.

Giờ đây, lặng người ngắm cảnh, cô nhớ đến một thời điểm khác, thời

điểm cô cũng nhìn qua cửa sổ - nhưng không là cửa sổ của buồng lái - cô
nhìn say mê màu sắc của bầu trời, với những sắc độ đậm nhạt của màu xanh
da trời. Cô không nghĩ đến những điều đó đã nhiều năm, giờ cô như lại thấy
tất cả: khăn trải bàn mịn màng màu lục, những búp tóc màu nâu, mềm mại
của cô Barrett, cái ôm hôn còn vụng dại của Adam. Một trong hai người đã
ra đi vĩnh viễn trong cõi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.