TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 533

Khi tin tức về Trân Châu cảng lan đến

[18]

, Delie không mấy nghĩ rằng

điều đó ảnh hưởng đến cá nhân bà vì nó buộc Hoa Kỳ phải tham chiến để
rút ngắn trận chiến. Sau đó Gordon viết thư báo rằng cậu được điều về
phương Bắc để tham gia lớp huấn luyện chiến đấu trong rừng tại
Queensland.

Cậu về nhà từ biệt lần cuối và ra đi vào dịp lễ Giáng sinh, cậu báo cho

mẹ biết đơn vị của cậu đi về hướng Bắc để chống lại bọn Nhật đang tiến
nhanh về phía Nam qua ngả Malaysia. Cậu đã học tập tốt trong thời gian
huấn luyện và được đề bạt trung uý. Delie nhìn hình dáng cao cao của đứa
con trong bộ kaki, lòng không chút tự hào - cô ghét chiến tranh và bộ máy
quân sự của nó, ghét đồng phục và quân ngũ, nhưng cô phải nhận rằng con
mình trông rất gọn gàng và đẹp trai. Cô kiễng chân lên để hôn con và đưa
tay cào cào mái tóc ngắn màu nâu của con sau gáy.

Cô mỉm cười và thở dài, nhớ lại cô đã sinh ra cậu tại Melbourne và cô

đã tự hào biết bao: “Con của mẹ”. Hàng triệu, hàng triệu phụ nữ đã sinh ra
con như thế và hàng triệu, hàng triệu phụ nữ đã thấy con ra trận.

Delie cảm động khi Gordon hỏi mẹ cho anh tấm ảnh để anh mang theo,

tấm ảnh chụp tại Echuca lúc bà chỉ hơn hai mươi tuổi.

Gordon nói:
- Con luôn thích tấm ảnh đó như lúc còn bé, con luôn nghĩ mẹ giống

như một nàng công chúa.

Bên trong anh đã thể hiện một vẻ quyết đoán, đôi mắt xanh đã mất đi

cái vẻ mơ màng thơ mộng, mặc dù anh chưa ở trong quân đội một thời gian
dài đủ để anh phát triển cái nghề làm lính. Chính là Gordon trong bộ quân
phục chứ không phải trung uý Edwards về nhà nghỉ phép lần cuối, Delie đã
nghĩ thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.