TAY CỰ PHÁCH - Trang 278

dàng, không mang một âm sắc nào của miền Texas cả. “Anh có hay đến nơi
này không?”
“Không”.
Nàng chờ đợi Tony nói tiếp. Rồi, nàng hỏi, “Anh lớn lên ở đây sao?”
“Một phần nào”.
Bà Kate xen vào câu chuyện, cố khoả lấp sự im lặng của Tony. “Những kỉ
niệm vui thích nhất của Tony là ở trong ngôi nhà này. Tội nghiệp, Tony quá
bận rộn công việc nên ít khi có dịp ở lại vui chơi ở nơi này, có phải không,
Tony?”
Anh đưa mắt lạnh nhạt nhìn mẹ, rồi nói, “Không. Lẽ ra tôi phải đi
Canada…”
“Nhưng cậu ấy đã hoãn chuyến đi để được gặp cô và ông nhà đây”, bà Kate
nói, trả lời hộ cho Tony.
“Thật là rất hân hạnh”, ông Wyatt nói. “Tôi đã nghe nói nhiều về cậu con
bà”. Wyatt cười. “Cậu có muốn đến giúp việc cho tôi không?”
“Tôi không nghĩ rằng mẹ tôi có ý định như vậy, thưa ông Wyatt”.
Charlie lại nhe răng cười một lần nữa. “Tôi biết”. Rồi ông quay lại nhìn bà
Kate. “Mẹ cậu đúng là một vị phu nhân tài giỏi. Phải trông thấy bà ấy dùng
dây trói tay chân mọi người lại tại cuộc họp ở Nhà Trắng thì mới biết được.
Bà…” Ông dừng lại, vì lúc ấy Frederick Hoffman và cô con gái, Marianne,
đi vào trong phòng. Marianne là một hình ảnh mờ nhạt của cha cô. Cũng là
những nét quý phái giống như vậy, nhưng cô có làn tóc màu hoe dài, Nàng
mặc một chiếc áo sa trắng nhờ nhờ. Ngồi bên cạnh Lucy, nàng trông có vẻ
phờ phạc.
“Tôi xin phép giới thiệu, đây là con gái tôi”. Bá tước Hoffman nói, “Tôi xin
lỗi chúng tôi đã đến trễ. Máy bay bị chậm trễ ở La Gardia”.
“Ồ, như vậy thật tệ quá”, Kate nói. Nhưng Tony biết rằng mẹ anh đã xếp
đặt việc chậm trễ này. Bà muốn cho hai gia đình Wyatt và Hoffman đi máy
bay riêng, để làm sao cho cha con ông Wyatt phải đến trước, còn cha con
Hoffman đến sau. Bà nói tiếp, “Chúng tôi mới dùng rượu thôi. Ông muốn
dùng thứ gì ạ?”
“Cho tôi Scotch”, Bá tước Hoffman nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.